Cố Chí Phượng siết chặt quả óc chó, suýt chút nữa đã bóp nát quả óc chó mân mê trong tay ngần ấy năm.
Ông cúi đầu không nói gì, giấu giếm sự hổ thẹn và bất lực ở đáy mắt.
Nếu có thể, ông thật sự không muốn để con gái mình gánh vác trách nhiệm trong nhà, ông biết cô muốn đến cửa hàng ký gửi để đổi tiền xây nhà, nhà đông người, chỗ cũng không đủ, cũng không thể kết hôn mà vẫn chen chung một chỗ được.
Một lúc sau, giọng Cố Chí Phượng hơi khàn: “Đến nhà bác cả xin tiền, xây nhà đi.”
Thật ra khi nói lời này ông cũng cảm thấy rất áy náy, dù sao cũng là con gái ông đi mượn số tiền đó, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì không biết sẽ rước lấy bao nhiêu cười nhạo, cả nhà nhiều đàn ông như thế mà hút máu của một cô gái.
Cố Nguyệt Hoài biết trong lòng Cố Chí Phượng đang nghĩ gì, cười bảo: “Vậy chuyện này cha vất vả một chuyến rồi.”
Thật ra trong lòng cô hiểu rõ, trong khoảng thời gian ngắn chắc chắn Cố Thiên Phượng không có tiền, lúc này đi chỉ là một chuyến tay không mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT