Nghe vậy, Cố Nguyệt Hoài cười khẽ, gật đầu: "Cô nói đúng đấy, dù sao lúc đó chỉ có cô, Điền Tĩnh và tôi ở đây thôi. Nghe cô nói là Điền Tĩnh sắp kết hôn với đội trưởng Trần rồi nhỉ, cô ta sẵn lòng làm chứng giả cho cô cũng là chuyện bình thường."
Điền Tĩnh ngẩng đầu, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi không có làm chứng giả, là do cô tự ngã thôi."
Trong lúc nói chuyện cô ta còn xoay tròn ngón tay, trông như một nạn nhân đáng thương, lập tức nhiều người cũng lên tiếng: "Tôi thấy Điền Tĩnh không có nói dối đâu, mà cũng chỉ ném vài cục đất thôi mà? Rõ ràng là Cố Nguyệt Hoài giả bộ."
Trần Nhân có chút đắc ý, đứng sau lưng Trần Nguyệt Thăng, làm mặt quỷ với Cố Nguyệt Hoài.
Lúc này, Hoàng Phượng Anh và Vương Bồi Sinh đột nhiên đi đến.
Hai chủ nhiệm đi xuyên qua đám đông đến cạnh bờ ruộng, bầu không khí ở hiện trường đột nhiên có chút khác biệt.
Một người lanh lẹ kể lại chi tiết toàn bộ sự việc, bao gồm cả lời giải thích của Trần Nhân và lời khai của Điền Tĩnh.
"Điền Tĩnh, cô đã nói như vậy thật sao?" Hoàng Phượng Anh nhìn Điền Tĩnh, sắc mặt hơi lạnh lùng.
Kể từ sau chuyện dính líu với Nhậm Thiên Tường lần trước, sự quý mến của bà ấy dành cho Điền Tĩnh đã giảm mạnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT