Cố Nguyệt Hoài không biết kết quả cuối cùng là như thế nào, sau khi cô đưa ra ý kiến thì rời khỏi khu chăn nuôi, ngay cả nơi ở của thanh niên trí thức cũng không về đã đến thẳng công xã, cô muốn về đơn vị một chuyến, xin nghỉ hai ngày với tổng biên tập Ngụy.
Chẳng qua, mặc dù không biết kết quả, nhưng lúc rời đi nhìn thấy sắc mặt đen kịt của Thôi Hòa Kiệt, cô vẫn cảm thấy tâm trạng mình không tệ lắm.
Sau khi Cố Nguyệt Hoài đi tới công xã, cô lập tức đến [Nhật báo Quần Chúng].
Trên tay cô ôm một xấp bản thảo, đi thẳng đến văn phòng tổng biên tập của Ngụy Lạc.
Nghe được tiếng gõ cửa, Ngụy Lạc ở bên trong nói: “Vào đi.”
Lúc Cố Nguyệt Hoài vào cửa, nhìn thấy Ngụy Lạc đang ngồi sau bàn làm việc cầm bút viết gì đó, nghe được tiếng động, bà ấy ngẩng đầu lên, chợt nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài, còn có chút kinh ngạc: “Tiểu Cố? Chị còn nói sẽ dành ra một khoảng thời gian trống để đến thăm em, sao em lại quay về rồi?”
Khi nói chuyện, Ngụy Lạc còn đứng dậy bước hai bước tới nghênh đón Cố Nguyệt Hoài, đánh giá cô từ trên xuống dưới vài lần, thấy cô không bị thương mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Hai ngày trước chị nghe nói em bị kẹt ở trong núi, còn đang lo lắng đây này, thấy em không sao là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play