Cố Nguyệt Hoài có tay nghề nấu nướng giỏi, nấu cũng nhanh nên chẳng bao lâu mùi thơm đã phảng phất khắp nơi.
Cô vừa nấu cơm xong, Yến Thiếu Đường đang chơi trong sân đã vén rèm lên chạy ùa vào. Cô bé phỉnh mũi ngửi lấy ngửi để, gương mặt nhỏ trắng nõn nở một nụ cười lấy lòng, ngoan ngoãn nói: "Chị ơi, thơm!"
Cố Nguyệt Hoài xoa đầu cô bé, mang một phần cơm canh ra đặt lên bàn.
Cô gọi với ra bên ngoài: "Thiếu Ly, ăn cơm thôi."
"Dạ, tới ngay!" Yến Thiếu Ly vén rèm lên chạy vào, thở hổn hển nói: "Em mới thấy có rất nhiều người chạy về phía trung tâm Thanh niên trí thức ở ngoài kia, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướng mày lên: "Có chuyện gì xảy ra được chứ? Yên tâm ăn cơm đi, đừng nghĩ nhiều quá."
Yến Thiếu Ly thở dài: "Không phải em lo cho đám người ở Trung tâm Thanh niên trí thức đó. Từ khi trong nhà xảy ra chuyện, tốc độ trở mặt của bọn họ thật sự quá nhanh, nhất là đối với anh của em, trước đây mở miệng một tiếng là anh ba, bây giờ thì... Sao con người lại có thể nịnh hót đến như vậy nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT