Ngay sau đó, cô đã biết rồi.
Vu Kiến Quốc và Trần Bân chạy thật nhanh ra khỏi Trung tâm Thanh niên trí thức, không lâu sau đã vác chú sáu quay trở lại, luôn miệng thúc giục: "Nhanh lên nhanh lên, anh ta đau sắp chết rồi! Không rõ là bệnh gì nữa, ông mau xem thử đi!"
Chú sáu đeo hộp y tế thở không ra hơi, nghe được tiếng rên rỉ đau đớn trong phòng thì cau mày lại.
Cố Nguyệt Hoài ôm ngực dựa ở trước cửa, khẽ mỉm cười: "Bị sao thế này? Ăn đồ hư nên đau bụng ư?"
Hoàng Thịnh đang nằm lăn lộn trên đầu giường sưởi, mặt mày nhợt nhạt không còn chút máu, trán đổ đầy mồ hôi hột. Anh ta nghe thấy giọng nói của Cố Nguyệt Hoài thì giơ tay lên muốn chỉ vào mắng hai câu, nhưng bụng cứ đau quặn liên hồi khiến anh ta chỉ muốn khóc to lên.
Cố Nguyệt Hoài nhìn Hoàng Thịnh nằm lăn lộn trên đầu giường sưởi, không cười nữa, sắc mặt bình tĩnh nhưng ánh mắt lại khiến người khác vô cùng khiếp sợ.
Lam Thiên ngồi co ro trong góc, thấy biểu cảm của Cố Nguyệt Hoài thì không nhịn được run lên cầm cập, ánh mắt nơm nớp lo sợ giống như một con thỏ bị hoảng loạn, ngay sau đó lại cụp mắt xuống sợ sẽ bị người khác chú ý tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT