Cố Nguyệt Hoài không có bất cứ ấn tượng tốt nào đối với Thôi Hoài Kiệt, không trả lời, chỉ nói: “Mọi người trong đại đội đều đi tìm chúng tôi à?”
Thôi Hòa Kiệt nhìn cô một cái, nói: “Trừ cha của cô, chắc là đều đi.”
“Cha của tôi? Cha của tôi làm sao?” Đáy lòng Cố Nguyệt Hoài trầm xuống, trên mặt không còn một chút máu.
Thôi Hòa Kiệt xua tay, không định hù dọa Cố Nguyệt Hoài, nói: “Không có gì, cô cũng đừng lo lắng quá, lúc mọi người bị kẹt trên núi, chính chú Cố là người xung phong nhận việc xuống núi tìm người cứu trợ, chỉ là trên đường bị đau chân, lúc này đang ở bệnh viện huyện rồi.”
Bệnh viện huyện, lại là bệnh viện huyện, cô với chỗ này đúng là có duyên thật đấy.
Cố Nguyệt Hoài cắn đôi môi trắng bệch, lần này hay rồi, nhất định phải đi bệnh viện.
Cha của cô, Thiếu Ương, Điền Tĩnh đều ở bệnh viện huyện, đây đúng là nơi tụ tập những nhân vật có chuyện để nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play