Yến Thiếu Ngu cau mày, lắc đầu: “Dùng đống rơm này để nhóm lửa đi.”
Vừa dứt lời, anh lấy một hộp diêm từ trong túi quần ra, may là anh mặc áo khoác da ở bên ngoài nên là quần áo bên trong không bị ướt, vậy nên diêm vẫn dùng được.
Tống Kim An liên tục gật đầu, cầm lấy diêm, chất rơm thành một đống rồi nhanh chóng nhóm lửa.
Nhưng vì bận rộn quá nên anh ấy cũng quên mất rằng mắt cá chân của Điền Tĩnh đang bị thương, mãi cho đến khi cô ta tái mặt và hét lên trong đau đớn thì Tống Kim An mới nhớ ra.
Anh ấy quay lại nhìn Điền Tĩnh, rồi chợt nhớ ra là chân của Điền Tĩnh đang bị thương do bị sói cắn.
Sau khi nhận ra điều đó, Tống Kim An mang theo vẻ mặt áy náy hỏi: "Đồng chí Điền, cô sao rồi?"
Điền Tĩnh lắc nhẹ đầu, nở một nụ cười yếu ớt với Tống Kim An: "Tôi ổn, chỉ cần anh không sao là tôi yên tâm rồi. Chúng ta sẽ quay về một cách an toàn thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play