Nghe lời lẽ khinh miệt và châm chọc chẳng hề nương tình của Cố Nguyệt Hoài, Điền Tĩnh mặt đầy bối rối.
Cô ta dùng hết sự kiềm chế của mình mới dằn lại được cơn nóng giận, thậm chí còn cố ép mình nặn ra một nụ cười: “Nguyệt Hoài, tôi và thanh niên trí thức Tống xuống đây tìm cô và thanh niên trí thức Yến, dù ngày xưa chúng ta có chuyện không vui gì thì cũng nên hóa thù thành bạn, cùng nhau vượt qua khi ở trong thời điểm khó khăn thế này chứ nhỉ? Thanh niên trí thức Yến thấy sao?”
Nụ cười trên mặt Điền Tĩnh cứng đờ, biết điểm yếu của Cố Nguyệt Hoài là Yến Thiếu Ngu nên cố tình hỏi ý kiến anh.
Giờ Tống Kim An được Yến Thiếu Ngu cõng trên lưng, cô ta lại đến đây vì Cố Nguyệt Hoài, có sao thì mọi người cũng là châu chấu trên một sợi dây thừng, Yến Thiếu Ngu cũng không đến nỗi bỏ mặc cô ta giống Cố Nguyệt Hoài được.
Yến Thiếu Ngu chẳng thèm quan tâm tới Điền Tĩnh, ngước mắt lên nhìn Cố Nguyệt Hoài: “Tìm chỗ trú mưa trước.”
Cố Nguyệt Hoài cười khanh khách, đi đến bên cạnh Yến Thiếu Ngu, tiện tay nhặt một cành cây khô để mở đường phía trước.
Chiếc liềm của cô lúc nãy đã kẹt trên người con sói rồi, sau khi tiếng súng vang lên thì con sói nhanh chóng trốn đi làm chiếc liềm của cô cũng mất theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play