Phan Nhược Nhân cắn môi: “Em thấy Yến Thiếu Ngu đối xử với cô ta vô cùng đặc biệt.”
Cái này phải kể từ lúc ở đại viện, người phụ nữ kia vậy mà có thể an ổn ngồi ở bên cạnh anh? Đừng nói đến mấy người cô ta, mà ngay cả người thân là em gái như Yến Thiếu Ly cũng mang mấy phần kính sợ đối với người anh cả này, chưa bao giờ dám làm ra mấy hành động thân mật nào.
Tống Kim An lấy tay đỡ trán, vừa muốn mở miệng đã nghe thấy Thôi Hòa Kiệt hô lớn: “Đã tới đại đội sản xuất Đại Lao Tử rồi!”
Đám thanh niên trí thức mỗi người mang suy nghĩ riêng mà nhao nhao đứng dậy, bắt đầu nhìn về phía nông thôn như ẩn như hiện ở phía xa, mấy năm tới đây bọn họ đều phải sinh sống ở chỗ này, nhất thời không biết nên hy vọng vào tương lai hay vẫn là xót lòng mà thương tiếc cho quá khứ nữa.
Hoàng Thịnh cũng đứng dậy, kiễng mũi chân nghển cổ về phía đằng kia: “Nhìn cũng không quá tệ.”
Đại đội sản xuất Đại Lao Tử cũng không tính là xa xôi, hoàn cảnh cũng không tồi, không phải nơi rừng sâu hoang vu gì, mặc dù chưa nói đến việc có khiến mấy con ông cháu cha nhà quyền quý này hài lòng hay không nhưng ít nhất cũng tốt hơn so với tưởng tượng của bọn họ một chút, vậy là đủ rồi.
Xe nhanh chóng dừng lại, bí thư chi bộ Vương Phúc dẫn một nhóm xã viên giăng băng rôn để chào đón đoàn thanh niên trí thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT