Cố Thiên Phượng cất năm mươi đồng vào túi, quay đầu nói với Cố Chí Phượng: “Chí Phượng, trưa mai Bội Lan mời ở nhà hàng quốc doanh trên huyện, em cũng đi đi. Không phải em và Bội Lan cũng đã nhiều năm không gặp rồi sao?”
Cố Chí Phượng hơi sửng sốt, sau khi hoàn hồn thì ông xua tay nói: “Bỏ đi, chị cả cũng không muốn gặp em.”
Trong giọng nói của ông có chút chua xót, vào tai Cố Nguyệt Hoài khiến cô cũng cảm thấy khó chịu.
Cô nghĩ đến tình hình lần trước lúc nhìn thấy Nhiếp Bội Lan ở trạm y tế huyện, vẻ mặt có hơi lạnh lẽo nói: “Cha, ngày mai cha xin nghỉ, chúng ta cùng đi đi.”
“Chuyện này... Bỏ đi.” Cố Chí Phượng có chút dao động nhưng cuối cùng vẫn từ chối.
Ông cũng biết hiện tại thân phận giữa mình và chị cả khác nhau một trời một vực, quá khứ ông cũng chỉ làm cho đối phương mất mặt, nói không chừng còn tự rước lấy nhục. Ông thì không nói làm gì, nhưng làm sao có thể đưa bé con cùng đi chịu uất ức được?
Cố Nguyệt Hoài quay đầu nói với Cố Thiên Phượng: “Bác cả, bác về trước đi, trưa mai chúng cháu sẽ đến.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT