Nghe vậy, Cố Thiên Phượng nhíu mày, trong mắt hiện lên một chút không vui.
Ông ấy vốn là con cả trong nhà, mặc dù không thể so được với Nhiếp Bội Lan nhưng ở nhà máy chế biến thịt cũng coi như có chút chỗ đứng, có cuộc sống thoải mái không áp lực, sao có thể chịu đựng được chuyện con của em trai từ chối mình?
Cố Chí Phượng cũng có chút hiểu được anh trai lớn nhà mình, quay đầu lại liếc nhìn Cố Đình Hoài một cái, nói: “Con đi trước đi.”
Cố Đình Hoài nhún vai, liếc mắt ra hiệu cho Cố Nguyệt Hoài, sau đó rời đi.
Anh ấy vừa đi, Cố Thiên Phượng lập tức dùng vẻ mặt mong đợi nhìn về phía Cố Chí Phượng, ông ấy biết đứa em trai này của mình rất coi trọng tình thân, trước kia cho ông vay tiền cũng đã cân nhắc đến chuyện này, chắc chắn ông sẽ trả, hơn nữa lãi suất còn cao, dù sao cũng phải duy trì một chút quan hệ.
Cố Chí Phượng lại xoa tay, vẻ mặt khó xử nói: “Anh cả, điều kiện nhà em anh cũng biết rõ, bình thường ăn một miếng thịt cũng keo kiệt bủn xỉn thì lấy đâu ra một trăm đồng? Hơn nữa tiền của nhà em đều dùng để tích cóp làm của hồi môn cho con gái.”
Lời này của ông thật ra không phải là nói dối, những thứ đào ra được ở sân sau đều giữ lại cho con gái nhà mình, cũng không nói với ai khác, ngay cả mấy thằng con trai cũng không có phần, càng không cần phải nói đến anh chị em.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play