Về tới Thập Lý Đào Lâm, nàng cầm lắc chuông ấy đeo vào chân. Nàng nghĩ: nếu như mình đeo lắc chân này thì sẽ luôn nhớ tới đế quân. Thật ra đế quân không biết, mình đã thần tượng ngài ấy từ thuở nhỏ rồi. Mục đích không phải là để báo ân ngài, mà là tim mọi cách để tản tỉnh ngài ấy, ứm…hừm… Vừa suy nghĩ nàng tự tự cười. Trước đó vài ngày lịch kiếp chiếc lắc chuông ấy được nàng đeo vào chân. Vì phát ra tiếng nên mọi người xung quanh hỏi, nàng vui vẻ mà đáp lại mọi chuyện, Bạch Chân, Chiết Nhan đến cả Bạch Phượng Cửu nghe chuyện mà cũng buồn cười tới mức lăn lộn.

 

Thời gian ở Phàm Trần:

 

Một tiểu thư nhà Cố gia có vẻ ngoài xinh đẹp, tính tình hiền lành, nhí nhảnh hoạt bát, biết thấu đáo mọi chuyện. Phụ thân có quan chức lớn trong triều, mẫu thân là phu nhân thê cả trong tất cả các thiếp thất khác. Người huynh trưởng là anh trai ruột tên Minh Triết, học hành giỏi giang tính tình lạnh lùng nhưng rất yêu thương ấm áp với muội muội Minh Lan.

 

Một ngày trong phủ, nàng đang ngồi đọc sách dưới ánh nắng rọi vào phòng hắt lên khuôn mặt tươi tắn là một hình bóng của người thiếu nữ độ tuổi đôi mươi. Đang chăm chú đọc sách thì có tiếng gọi trầm ấm gọi tên:

 

“Minh Lan à!” muội ra đây xem ta có gì cho muội nè."

“Sao vậy ca ca, có gì cho muội sao?”

“Để ta bịt mắt muội nhé. Muội từ từ bước ta sẽ dẫn đường."

‘’Âyy huynh làm gì vậy?"

“Đi đi thì muội sẽ biết.”

 

Ca ca dẫn đường, tới nơi ca ca mở mắt là hai vị tỷ tỷ Minh Ngọc và Minh Uyên (con của thiếp thất khác, cùng cha khác mẹ). Hai người đừng đó chờ Minh Lan, sau họ là cây đào rất to, biết rằng muội muội của mình thích hoa đào nên ba người bọn họ đặc biệt làm món quà này tặng nàng. Ba người đồng thanh, “chúc mừng sinh thần Minh Lan muội muội.” Người ngoài có thể họ nghĩ phủ Cố gia này huynh muội tương tàn, gia thế giàu có sinh tính ương nghạnh ghen tị nhau, nhưng thực chất huynh muội yêu thương lẫn nhau làm gì cũng nghĩ cho nhau.

 

‘’Mọi người làm việc này cho muội sớm vậy sao?''

“Ca ca vài tháng trước phủ chúng ta có mảnh đất nhỏ không rộng lắm nên ca ca và 2 muội muội đã cùng nhau, trồng cây này cho tiểu muội đó. Muội không thích sao?”

“Muội rất thích đó ạ, đa tạ ca ca và hai vị tỷ tỷ.”

 

Tuy vài ngày nữa mới sinh thần nhưng họ luôn yêu quý nàng nên sinh thần sớm vài ngày. Đại tỷ Minh Ngọc nói:

 

“Đúng rồi, ca ca quên rồi sao? Tối nay phụ mẫu sẽ tổ chức tiếc tùng mời các phủ gia khác tới nữa sẽ là tiệc to đó. Chúng ta phải chuẩn bị sớm.”

 

Nói rồi ca ca và Đại tỷ máu chóng về phù còn lại Minh Lan và nhị tỷ. Minh Lan vừa nói vừa sờ vào thân cây nói với Minh Uyên:

 

“Haizz… Cây đào này quả thực to thật nếu ngày sinh thần của muội mà chúng ta gấp mấy con hạc treo trên thì đúng là một ý tưởng tuyệt vời đúng không tỷ tỷ?”

“Đúng, bây giờ chúng ta đi gấp con hạc rồi treo lên, đích thực sẽ rất đẹp.”

 

Họ chạy như bay đến thư viện Cố gia tìm sấp dấy nhiều màu sắc ngồi vừa gấp hạc vừa cười đùa vui vẻ.

 

Về phần Phượng Cửu, nói dối cha đi ngao du thực ra cô nàng lại chọn đi báo ân, làm Tiên nga (cung nữ) trong cung Thái Thần. Trong Thái Thần cung, đế quân xem số mệnh lịch kiếp của Như Phương qua gương đồng đã thấy cuộc sống yên ổn của nàng mà yên tâm phần nào. Hằng ngày, Phượng Cửu bưng trà rót nước bên cạnh đế quân. Đế quân đã có một thời gian nghỉ ngơi vài ngày. Ở Thanh Khâu. Lúc phong ấn kình thương, trong lúc đó Bạch Thiển đã bị hắn phong ấn kí ức, dung mạo (mất trí nhớ) trở thành người phàm rơi xuống núi Đông Hoang Tuấn Tật nơi có Kim Nghê Thú trú ẩn, nàng ở trong một ngôi nhà tranh sống một cuộc sống phàm nhân bình thường.

 

 

 

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play