Tạ Âm Lâu đứng ở trong lối ra sân bay để chờ xe, ánh sáng của đèn đường ở hai bên sáng chói và sầm uất làm nền cho sắc đêm, giữa sự xa hoa, ánh sáng loang lổ yên tĩnh rơi đầy đất.

Cô không có lòng dạ nào thưởng thức cảnh đêm, mi mắt cong vút rũ xuống nhìn chằm chằm điện thoại di động.

Mở top hotsearch trên Weibo ra, đề tài hết sức chói mắt:

# Tin tức cực kỳ hot! Mỹ nhân cổ điển hàng đầu và đỉnh lưu Ôn Chước thần bí quay về căn hộ, cùng nhau triền miên một ngày một đêm. #

Ảnh đính kèm. jpg

Chỗ chụp lén là chung cư Thiên Phủ nơi mà cô sinh sống, Ôn Chước đeo khẩu trang, cả người mặc áo sơ mi màu xanh nhạt đại diện cho nhãn hàng và quần dài kia, bị bóng tối phác hoạ ra thân hình có dáng vẻ tuấn tú văn nhã của anh, đi thẳng trên đường nhỏ mà bước nhanh lên lầu, cho dù là chiếc bóng nghiêng nho nhỏ thì cũng bị cư dân mạng ăn dưa tinh mắt nhận ra.

Ôn Chước vừa công khai tình yêu với nữ chính số một của bộ phim mới, nhưng quay đầu thì vụ tai tiếng đã nổ ra, hình tượng nam thần khổ tâm tạo dựng đã hoàn toàn sụp đổ, mà phòng làm việc minh tinh của anh ta rất nhanh sau đó đã thoát khỏi cảnh khủng hoảng quan hệ công chúng.

Dư luận trên mạng biến thành: Tạ Âm Lâu biết rõ Ôn Chước có bạn gái chính quy mà còn cố ý dây dưa không buông.

Lửa giận của người hâm mộ CP bị kích thích chỉ trong nháy mắt, chưa đến mấy phút.

Bên dưới đề tài Weibo đều mắng ——

"Cực kỳ cạn lời! Lúc nào thì ả tâm cơ Tạ Âm Lâu này mới có thể không ràng buộc với anh trai nhà tôi để lăng xê nữa thế? Múa một cảnh Lạc Thần Dưới Nước cho Đài Tin tức rồi hot được một khoảng thời gian xong thì nếm được ngon ngọt đúng không, vì lưu lượng mà ké fame như vậy!"

"Tạ Âm Lâu đẹp thì là đẹp đấy, chính là đức hạnh có vấn đề, người thứ ba nhúng tay vào tình cảm của người khác thì người người cùng tiêu diệt."

"Cô ta làm gì có thể so sánh với @ Mạnh Thi Nhuỵ là bạn gái chính quy của anh trai nhà tôi chứ, Mạnh Thi Nhuỵ xuất thân thế gia văn nghệ, lấy tài nguyên trong giới giải trí mà nhũn cả tay, không phải là người bình thường như Tạ Âm Lâu mở phường thêu này là có thể dàn cảnh để trục lợi rồi bay lên cung trăng đâu."

"Anh trai sẽ chọn ai, người mù cũng nhìn ra được."

...

Đầu ngón tay của Tạ Âm Lâu nhẹ nhàng trượt màn hình rồi xem cho xong bình luận hot của Weibo, bả vai đột nhiên bị bàn tay trắng mà lạnh lẽo của người đàn ông vỗ một cái, bất ngờ và không kịp đề phòng quay đầu nhìn lại, là một gương mặt trẻ tuổi mà quen thuộc.

Gương mặt của anh tinh xảo một cách lạ thường, thiên về kiểu dáng đa tình kia, nhưng lúc nhìn người ta thì đuôi mắt có độ cong hơi nhếch lên để lộ vẻ sắc bén ở bên trong, đó là sự lạnh nhạt và hung ác do rất nhiều tiền giấy tích tụ mà lên.

"Tạ Thầm Thời..." Tạ Âm Lâu mở miệng đọc tên của người đó, tiếng nói rơi xuống, thì lại hỏi: "Tại sao là em chạy đến đón?"

Tạ Thầm Thời nhận lấy chiếc vali của cô rồi tiện thể ôm phần lưng mảnh gầy của cô kèm theo một tiếng xùy nhẹ nhàng rồi nói: "Sao chứ? Chị còn trông cậy cái máy bạc tình kiếm tiền và thu gặt là Tạ Thầm Ngạn kia đến đón ư? Từ bỏ ý định đi, trong hai đứa em trai ruột, chỉ có em là có mùi vị tình người nhất."

Dứt lời.

Lập tức nhét Tạ Âm Lâu vào trong chiếc xe thể thao không sản xuất nữa mà cậu mới mua vào tay, bàn tay trắng lạnh vịn cửa xe, nhướng mày nói: "Cảm động không?"

Tạ Âm Lâu lười vạch trần cậu, nhìn chiếc xe này một cái: "Có tiền tài thì không thể tiết lộ cho người khác thấy đấy Tạ Thầm Thời, em lại quên lời dạy bảo của tổ tiên rồi à?"

"Nào dám quên chứ, hằng ngày vi phạm lời dạy bảo của tổ tiên mà thôi."

Tạ Thầm Thời lên xe, lúc khởi động xe thì nghiêng đầu, đuôi mắt nhếch lên thành đường cong xinh đẹp: "Lãnh đạo phê duyệt, đến đón chị thì có thể lái xe trong gara đi."

"Bố không bảo em rêu rao khắp thành phố nhỉ?"

Tạ Thầm Thời có tiền án phóng xe ở trên Báo chiều Tân Văn, từng bị trong nhà giáo huấn.

Lần này thừa dịp đến đón Tạ Âm Lâu thì mới có cơ hội đụng vào xe cộ, nên cố ý không tiếp lời nói này, ném chiếc túi tài liệu trong xe lên đầu gối trắng nõn của cô:

"Ảnh hậu của nhà chúng ta quay phim ở nước ngoài thì bị thương, bố ngồi máy bay tư nhân cả đêm để đi bệnh viện để bầu bạn và bảo vệ rồi... Nhất định là không kịp quay về vào bữa tiệc sinh nhật của chị, xem thử đi, cái này là quà sinh nhật mà bố mẹ là cặp vợ chồng tình cảm sâu đậm kia chuẩn bị cho năm nay đấy."

Tạ Âm Lâu nhận lấy cũng không vội mở ra, đôi mắt xinh đẹp để lộ cảm xúc lo lắng: "Vết thương của mẹ có nặng không?"

"Bị thương ngoài da, bác sĩ dặn dò phải ở lại bệnh viện để quan sát một tuần." Tạ Thầm Thời đơn giản nói về tình huống một chút, lái vào đường chính rồi lưu loát đánh bánh lái nửa vòng.

"Yên tâm đi, có bố ở đó."

Tạ Âm Lâu ngồi trên ghế phụ, yên tĩnh lấy điện thoại ra để gửi tin nhắn cho bố, thuận tiện hủy bỏ bữa tiệc sinh nhật năm nay, mẹ bị thương nằm viện, cô cũng không có tâm tình ở nhà náo nhiệt mà cử hành.

Trong lúc rảnh rỗi chờ bố nhắn lại, Tạ Âm Lâu tháo quà sinh nhật.

Bên trong là một quyển sách cổ lấy danh nghĩa của cô quyên góp mà mua lại, miễn phí đưa cho viện bảo tàng cất giữ.

Bắt đầu từ lúc Tạ Âm Lâu ghi nhớ sự việc lúc còn bé, thì bố cũng chưa bao giờ tặng cô đồ quý giá, trang sức, biệt thự, mà sẽ lấy số tiền mua quà sinh nhật này để đi làm việc từ thiện càng có ý nghĩa hơn.

Tạ Âm Lâu nhận lấy, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng đặt lại vào trong chiếc túi tài liệu.

"Lại là sách quyên góp từ thiện nhỉ?"

Tạ Thầm Thời cũng không cần đoán, đôi môi mỏng tản mạn giọng điệu lười biếng: "Truyền thống của gia tộc Tạ Thị chúng ta muốn giàu sang mà phải không được để lộ... kết quả chính là ông đây giàu có, con trai lưu lạc đầu đường, may mắn là vào lễ trưởng thành của năm ấy, làm một chút việc kinh doanh đầu tư trước khi bị cắt mất tiền sinh hoạt, có vậy mới có thể say rượu và đắm mình trong sự xa hoa tài sản rồi tiêu xài của cải như vậy đấy."

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Số dư trong thẻ ngân hàng của Tạ Âm Lâu còn sạch sẽ hơn gương mặt, nói:

"Có tiền thì ghê gớm."

Tạ Thầm Thời nghe ra ý trong lời nói, nên càng cười láo xược và ngạo mạn hơn: "Chắc không phải là chị không có tiền để tiêu rồi chứ? Gọi một tiếng anh trai nghe xem, anh đến nuôi em."

"Không lớn không nhỏ."

Điện thoại di động của Tạ Âm Lâu sáng lên, là tin nhắn bố trả lời.

Cô nhẹ nhàng rũ mi mắt mà nhìn, không đoái hoài, càng không lưu ý cảnh đêm ở ngoài cửa xe.

Trái lại Tạ Thầm Thời khẽ nâng cằm mà để tầm mắt ở trước mặt: "Trên con đường này thế mà còn có xe càng đắt hơn xe của em."

Chuyện này thì làm sao có thể nhẫn nhịn được chứ?

Tạ Âm Lâu ngẩng đầu lên, nhìn theo tầm mắt thì nhìn thấy có một chiếc xe sang phiên bản giới hạn mà khiêm tốn ở phía trước của con đường.

Trong sắc đêm đen như mực, đang nhích từng chút trong dòng xe cộ đang bị kẹt kín mít.

Tạ Thầm Thời muốn lái xe lên để khiêu khích, lại bị Tạ Âm Lâu nhàn nhạt cảnh cáo: "Thầm Thời, đừng gây sự."

Rất nhanh sau đó, chiếc xe sang kia đã chạy vào con đường lân cận dành cho xe ở phía bên trái, sau đó biến mất trong tầm mắt.

Tối nay Tạ Thầm Thời không có cơ hội lên Báo chiều Tân Văn một lần nữa, cũng không đứng đắn gì mà cười giễu cợt: "Chào hỏi mà thôi... Em lại không quấy rối tình dục người ta."

...

"Đậu phộng, vừa rồi chiếc xe thể thao màu tím lẳng lơ kia muốn đụng chúng ta phải không."

Cả người Hình Lệ mặc một bộ váy ôm sát hấp dẫn đang rất không hình tượng mà nằm sấp ở trên cửa sổ xe thủy tinh mà nhìn, nhìn thấy giá trị của chiếc xe này không rẻ, thì trong lòng hiểu rõ là tuyệt đối đã đụng phải một đứa con nhà giàu nào đó thích khoe mẽ kỹ thuật trong vòng Thành phố Tứ rồi.

Trần Nguyện ngồi ở hàng thứ hai cười khẩy: "Nếu anh ta dám đụng, thì Tổng giám đốc Phó khiến cho anh ta tối nay đi đầu thai lại một lần nữa."

Phó Dung Dữ có khí chất trầm tĩnh mà ngồi ở trên vị trí chuyên dành cho anh, gò má tuấn mỹ tinh xảo bị ánh sáng tối mờ bao phủ, nhìn không rõ thần sắc chân thật. Đối với mấy người thư ký đang thì thầm, càng không mấy để ý tới.

Ngón tay dài hơi gập lại, rồi nhẹ nhàng kéo chiếc nơ, nghiêng tầm mắt nhìn lướt con đường của dòng xe cộ ở phía ngoài cửa sổ, rồi lại bình thản mà thu lại.

Bên trong xe luôn im lặng, cho đến khi chạy về công ty.

*

Bốn mươi phút sau.

Tạ Âm Lâu quay lại nhà cũ của nhà họ Tạ, cô xuống xe, hành lý thì nhờ Tạ Thầm Thời vận chuyển giúp, còn cô thì đi đến phòng tắm để tắm rửa rồi đi ra.

Chờ bọc chiếc áo ngủ màu xanh, lúc chậm rãi đi tới phòng khách ở lầu hai, thì nhìn thấy Tạ Thầm Thời đang đặt quà sinh nhật mà mấy người chú thế gia kia đưa đến nhà ở trên tấm thảm màu xám nhạt xa xỉ.

"Chúc cho bé Quan Âm mà chú thương yêu nhất sống lâu trăm tuổi... Chậc chậc chậc, ông chú này lần nào cũng không thể thay đổi dù chỉ một từ, nhũ danh của chị ông ta có thể gọi sao."

Tạ Thầm Thời giúp cô tháo một món, còn đọc thiệp chúc mừng sinh nhật một lần rồi tùy tay ném vào trong góc xó.

Tạ Âm Lâu đi tới ghế sô pha mềm mại để làm ổ, áo ngủ che đi ngón chân trắng như tuyết, đôi mắt yên tĩnh nhìn Tạ Thầm Thời tháo quà.

Mấy món quà này không có gì mới cả.

Có rất nhiều chú bác thế gia đều là vì nịnh hót được sự vui vẻ của bố nên mới tặng quà cho cô, làm cho có lệ ngoài mặt mà thôi.

Khiến cho cô cảm thấy hứng thú duy nhất là: "Năm nay còn có người ẩn danh tặng sách cổ không?"

Tạ Thầm Thời cởi một nửa cổ áo của áo sơ mi vì ngại nóng, cánh tay có bắp thịt căng chặt tìm được một chiếc hộp gỗ được chế tạo tinh xảo từ trong đống quà, địa chỉ ở phía trên thì không để lại tên họ là gì.

Tạ Âm Lâu nhận sang đây rồi mở ra, lông mi dài nhọn nhìn chằm chằm nửa giây.

Bắt đầu từ khi cô mười lăm tuổi, hàng năm sinh nhật cũng sẽ nhận được sách cổ do một người ẩn danh tặng cho, trong đống châu báu và quà tặng có giá cả đắt tiền này thì hiện ra hết sức không ăn nhập.

Chân dài của Tạ Thầm Thời ngồi vào ghế sô pha bên cạnh, nhướng mày quét về phía sách cổ trong hộp gỗ: "Đây rốt cuộc là tên cổ lỗ sĩ nào mà mỗi năm đều tặng cho chị cái này vậy?"

Tạ Âm Lâu cũng không biết, đầu ngón tay trắng nõn đặt trên sách cổ, bất ngờ phát hiện lần này là sách vốn có liên quan đến tiếng Phạn.

Tiếng Phạn?

Cô bị khơi dậy mấy phần hứng thú, nên đã lật vài trang để đọc.

Nhưng Tạ Thầm Thời thì không khơi dậy hăng say nổi đối với loại chữ viết cổ xưa thần bí mà nan giải này, bẻ khớp xương tạo ra tiếng vang nhẹ nhàng mà trong trẻo: "Nếu để ông đây bắt được là tên ẩn danh nào đang giả thần giả quỷ, thế nào cũng phải bẻ gảy đầu của hắn."

Tạ Âm Lâu tuỳ tiện đọc một cái rồi đặt quyển sách tiếng Phạn này ở bên cạnh, nhẹ giọng nói: "Nhỡ đâu là một trưởng bối có trí nhớ không tốt tặng thì sao."

Nếu đổi là gia đình thượng lưu bình thường khác, sử dụng sách cổ để làm quà sinh nhật là căn bản không hấp dẫn nổi sự chú ý.

Nhưng thuở nhỏ Tạ Âm Lâu đã kế nghiệp người thầy nổi tiếng là danh gia thư pháp, vừa đúng dịp thích nhất những đồ vật cũ kỹ có vẻ ngoài nho nhã này, cô còn có một tầng lầu các cất giữ đồ cổ ở trong nhà cũ, bình thường đều có người giúp việc chuyên môn quét dọn, bảo vệ và quản lý.

Bóng đêm ngoài cửa sổ càng lúc càng đậm, Tạ Âm Lâu lần mò điện thoại di động sang đây để xem giờ.

Đầu ngón tay vừa thắp sáng màn hình, thế mà Weibo tự động đẩy cho cô một tin tức giải trí.

Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net

Tạ Âm Lâu nhìn thấy tên của mình, vì vậy mở ra đọc.

Trước đó hotsearch của vụ tai tiếng đã lọt khỏi ngoài top hai mươi mấy, lại có một đề tài # vị hôn phu của Tạ Âm Lâu # bò lên trên.

Nguồn gốc là do người hâm mộ bắt đầu nhắc lại ở trong bình luận hot: "Lúc vị mỹ nhân cổ điển này trở thành nhân vật công chúng nhờ khiêu vũ, đã có người ẩn danh tung tin hot là trong nhà đã sớm đính hôn cho cô ấy..."

Có hôn ước mà còn chạy vào giới giải trí để làm mưa làm gió ư?

Chuyện này làm cho người hâm mộ cặp đôi của Ôn Chước càng không thể nhẫn nhịn được nữa, nhiệt độ của từng đề tài cũng đang gia tăng, tùy ý bấm mở thì đều là mắng chửi cô.

Đầu ngón tay của Tạ Âm Lâu hơi ngừng ở trên màn hình, cảm thấy buồn cười nên ngước mắt lên nói với Tạ Thầm Thời: "Chị đính hôn với người ta từ lúc nào thế? Em nghe nói chưa?"

"Khụ." Tạ Thầm Thời cũng đang đọc hotsearch trên điện thoại di động của cô, không thẳng thắn trả lời câu hỏi của cô.

Hơi cúi đầu, mi mắt tinh xảo kia hơi đè xuống, để lộ một chút tức giận đi ẩn hiện mà ra: "Sao mà có nhiều người mắng chị như vậy chứ? Có cần em..."

"Chị sẽ tự xử lý cho tốt."

Tạ Âm Lâu biết Tạ Thầm Thời muốn nói cái gì, khẽ lắc đầu một cái để từ chối.

Tính cách của cô chính là như vậy, cho dù trời sập rồi thì cũng có thể bình tĩnh mà xem kịch.

Cho dù người trong vở kịch lần này là bản thân cô.

*

Tạ Thầm Thời nhận một cuộc điện thoại, sau đó được bạn bè ăn chơi ở trong giới hẹn ra ngoài tụ họp.

Tạ Âm Lâu bình thường sẽ không ràng buộc cuộc sống riêng say rượu và đắm mình trong sự xa hoa của em trai, nên ôm quyển sách cổ tiếng Phạn kia mà một mình quay về phòng.

Một ngọn đèn ngủ ấm áp màu quýt thắp sáng căn phòng ngủ thanh nhã, rèm cửa sổ đóng chặt, để lộ sự yên tĩnh vô cùng.

Cô dựa trên chiếc gối mềm mại màu trắng to rồi tiếp tục lướt điện thoại, những bình luận ác độc ở trên Weibo kia không khơi dậy nổi cảm xúc trong lòng, ngược lại khiến cho cô loáng thoáng nhớ lại một vài chuyện cũ.

Bị tung tin vịt từng có hôn ước, không phải bắt đầu từ vòng giải trí.

Tạ Âm Lâu nhớ mang máng vào một lần tụ họp của giới thượng lưu vào năm năm trước, trong lúc vô tình thì đã nghe thấy lúc có mấy người âm thầm hàn huyên đến đề tài liên hôn, thì nhân tiện nhắc đến lời đồn đính hôn trước năm cô mười hai tuổi.

Khi đó, Tạ Âm Lâu phải tĩnh dưỡng vì bệnh, có lẽ là uống thuốc nhiều, nên trí nhớ trong đầu có chút mơ hồ và rối loạn.

Cô còn cố tình chạy về nhà để nghiêm túc hỏi về chuyện bị đồn đãi về hôn ước.

Thời gian đã trôi qua quá lâu rồi, Tạ Âm Lâu đã không nhớ rõ cha đã trả lời như thế nào, cho đến khi lại qua hai năm nữa, lời đồn đãi của giới thượng lưu nói về xu hướng tính dục của cô đã trở thành câu đố, nên chuyện hôn ước này đã hoàn toàn bị quên lãng.

Hôm nay, lại bị nhắc lại ở trên mạng...

Tạ Âm Lâu đã nhìn thấy hotsearch, bây giờ quan trọng nhất là làm sáng tỏ vụ tai tiếng với Ôn Chước trước.

Đi con đường phỏng vấn để làm sáng tỏ này là không thể thực hiện được rồi, cô không ngu ngốc, đoán được là công ty quản lý Ôn Chước đã phá đám.

Tạ Âm Lâu cũng không phải là không có đường để đi nữa, ý nghĩ thay đổi thành nghĩ đến tình yêu mong manh ngắn ngủi vào đêm hôm đó với Phó Dung Dữ, còn là khu biệt thự hạng sang, tính riêng tư càng cực kỳ mạnh, mười bước một cái camera thì cũng không quá mức.

Cô phải chủ động tìm Phó Dung Dữ.

Lấy được đoạn ghi hình trong camera lúc ra vào biệt thự vào đêm đó để tự chứng minh rằng bản thân không ở chung với Ôn Chước một đêm.

Tạ Âm Lâu lấy lại tinh thần, đầu ngón tay mở WeChat rồi tìm thấy ảnh đại diện của Trì Lâm Mặc: "."

Trì Lâm Mặc: "."

Tạ Âm Lâu nhìn thấy anh nhắn lại thì không tiếp tục đánh đố: "Mặc Mặc... Người kia lần trước đã gặp phải ở trong nhà cậu, đưa phương thức liên lạc của anh ấy cho tớ nhé, cảm ơn."

Trì Lâm Mặc có thể xử lý, anh ta chia sẻ trực tiếp WeChat của Phó Dung Dữ qua mà cũng không tám nhảm.

Tạ Âm Lâu gửi cho anh một sticker xoa đầu, ngay sau đó đầu ngón tay mở WeChat của Phó Dung Dữ rồi kết bạn.

Phó Dung Dữ không thần tốc nhắn lại giống Trì Lâm Mặc, mà giống như hòn đá chìm dưới đáy biển, không có động tĩnh.

Tạ Âm Lâu ôm đầu gối chờ đợi một hồi, đầu ngón tay nhàm chán đủ kiểu mà lướt bảng tin, đúng lúc nhìn thấy Trì Lâm Mặc đăng động thái mới nhất. Anh làm ca sĩ, bình thường trừ thỉnh thoảng chia sẻ ca khúc ra thì rất ít khi đăng chuyện gì khác.

Tối nay thế mà lại đăng một video phỏng vấn kinh tế tài chính lên bảng tin.

Tạ Âm Lâu bấm vào xem thì mới phát hiện nhân vật chính trong phỏng vấn là Phó Dung Dữ.

Trong video.

Người đàn ông mặc bộ đồ vest được ủi phẳng phiu, ngồi trên ghế sô pha da thật đón nhận câu hỏi phóng viên đã đặt, ánh đèn trắng mà lạnh lẽo đánh xuống, sườn mặt có thể nói là không có sơ hở nào để tấn công được, trong lúc phối hợp với việc anh nói năng thận trọng, thì giống như là người sứ không có một chút tì vết nào cả.

Tạ Âm Lâu xem đi xem lại buổi phỏng vấn này ba lần.

Điện thoại di động bị cầm mà hơi nóng lên, vừa xem đến hồi kết, lúc cô còn muốn xem một lần hướng đi của thị trường chứng khoán mà Phó Dung Dữ đã nói trong phỏng vấn, thì phía trên WeChat đột nhiên nhảy ra tin tức kết bạn đã được đồng ý.

Trong chớp mắt, lời mời gọi video đến từ bạn tốt là fry lại nhảy ra.

Đầu ngón tay của Tạ Âm Lâu quá nhanh, vừa không cẩn thận thì đã trực tiếp bấm đồng ý, ở trên màn hình, đôi mắt thoáng ngơ ngác của cô nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ giống với gương mặt kia ở trong video phỏng vấn như đúc.

Là Phó Dung Dữ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play