Tạ Âm Lâu đợi đến lúc ánh chiều tà rơi xuống ở phía tây mới đi, Văn Cơ đứng ở trong con hẻm sâu tiễn đưa khách quý, xoay người đi vào cửa sau, đi vào trong hậu viện, dưới cây lựu, cậu cúi người rót nước sạch trong thùng vào chậu vàng rửa tay hình tròn.
Màn trúc của phòng bên cạnh lật lên, ông chủ Nhan mặc trường bào có chỗ ống tay áo ngắn được thêu hoa văn hình rồng đỏ nhạt chậm rãi bước ra, đan tay nhấc lồng chim, con vẹt mọc một cụm lông chim xanh biếc nằm ở trên đầu thỉnh thoảng khè khè, cổ họng nhỏ còn chưa mắng đủ: "Tổ tông, tao là tổ tông của mày!"
Văn Cơ nghe thấy động tĩnh thì xoay người, nhìn thấy ông thì vội vàng thoáng cúi người: "Ông chủ."
Ông chủ Nhan đi tới cái bàn đá bên cạnh, đặt lồng chim ở phía trên rồi đút đồ ăn, một bên phủi mùi tro trên ống tay áo: "Cô ấy cho cậu cái gì."
Ông vừa hỏi, cả sống lưng của Văn Cơ phút chốc tê dại, trong lòng biết một động tác nhỏ ở trong cửa hàng đồ cổ thì cũng không trốn được đôi mắt kia của ông chủ, cầm khăn lông bên cạnh lau khô bàn tay, chủ động đưa tờ giấy trong ống tay áo: "Cô Tạ bảo tôi điều tra giúp cô ấy khách hàng của mấy cuốn sách, nói sẽ cho thù lao."
Ông chủ Nhan cúi đầu, hơi híp mắt nhìn phía trên một lát.
"Ông chủ." Văn Cơ tính toán thái độ của ông, không dám tự tiện chủ trương thật sự điều tra rõ ràng lai lịch của khách hàng mua những quyển sách này, một vài vị khách thần bí lăn lộn trong giới đồ cổ hơn phân nửa đều hết sức chú trọng riêng tư, thậm chí ngay cả mặt mũi cũng không lộ diện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play