Lúc Tạ Thầm Thời đứng ở trong sân cổ kính, giơ tay lên rồi lắc lư tấm bảng gỗ "Biệt Chi Phường" được sử dụng mực đậm để viết ra ở trước cửa viện, đèn ấm áp màu vàng ở bên trái cậu, tô điểm cho dáng vẻ gò má đẹp đẽ càng lộ vẻ đẹp thâm thúy: "Tấm gỗ mục này ấy, hôm nào em đổi cho chị một tấm bằng vàng."
"Em có thể bớt bớt một chút thẩm mỹ được chất lên từ tiền giấy không?" Tạ Âm Lâu đưa bàn tay trắng nõn ra, đẩy cánh cửa đi vào, không đứng chung một chỗ với loại người tục tằng.
Tạ Thầm Thời lười biếng theo sau, nhàn tản nói: "Cùng thưởng thức tao nhã và dung tục đi chị gái ơi."
Vừa bước vào trong sân nhỏ được dọn dẹp, trước hết nhìn thấy Thang Nguyễn ngồi trên băng ghế đá dài, lòng bàn tay đang bưng gương mặt tròn ngẩn ngơ, cho đến khi nhìn thấy Tạ Âm Lâu mặc sườn xám thon gọn, bóng người nhỏ nhắn, thì mới chợt đứng lên, kích động làm dấu: "Về rồi."
Thang Nguyễn rất hoan nghênh cô chủ nhỏ, còn đối với một công tử bột giàu có khác thì cũng không có sắc mặt tốt, chào hỏi với vẻ mặt không tình nguyện.
Tầm mắt Tạ Thầm Thời đánh giá mảnh sân chung quanh mấy phần, đi tới vỗ bả vai gầy yếu của cậu, giọng nói lộ ra thờ ơ: "Cao không ít đấy chú bé câm, nhìn thấy tôi có vui không?"
Gương mặt của Thang Nguyễn viết đầy không vui, nhưng cố gắng gật đầu: "Tôi chuẩn bị quà cho anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT