Tạ Âm Lâu lại bắt đầu phát sốt kéo dài, triệu chứng rất giống năm mười hai tuổi, người bị sốt mơ hồ, mồ hôi lấm tấm chảy dọc theo gương mặt tới cằm rồi vào cổ, quần áo dính sát vào người, đồ ngủ bị thấm ướt hết lần này đến lần khác, bảo mẫu cầm khăn lông khô ráo lau chùi, kéo chiếc chăn tơ tằm bao lấy cánh tay và chân trắng như tuyết thật chặt.
Sau đó bắt đầu rót thuốc cho Tạ Âm Lâu, vị thuốc bắc nồng nặc và đắng khiến cho miệng lưỡi cô tê dại, mà cổ họng đã sớm bị phỏng vì cơn sốt cao này, không nói thành lời và rất khó chịu, không nhịn được mà cuộn người, ngón tay theo bản năng níu lấy cái gì đó thật chặt.
Bảo mẫu mượn ánh sáng hoàng hôn xem, phát hiện trong tay Tạ Âm Lâu siết chặt một tấm bùa hộ mệnh màu vàng, hình như là lúc cởi váy cho cô thì rớt xuống từ chỗ cổ áo.
Trong tình cảnh hỗn loạn lúc trước, cũng không ai quan tâm bùa hộ mệnh đã bị rơi ra từ nơi đó.
Nhưng không nghĩ đến Tạ Âm Lâu bị sốt hồ đồ rồi mà cũng nắm chặt trong lòng bàn tay, suốt đêm cũng không buông lỏng, cho dù bảo mẫu muốn kéo đi, cũng chỉ càng khiến cho đầu ngón tay trắng siết chặt.
Kéo không ra, bảo mẫu đành để cho Tạ Âm Lâu siết chặt, lấy quần áo ngủ bị mồ hôi thấm ướt ở cuối giường và chén gốm đi, rồi im lặng đi ra bên ngoài.
Phòng ngủ chính mờ tối trở nên cực kỳ yên tĩnh, lụa trắng ở cửa sổ chậm rãi lơ lửng theo gió đêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play