Ấn tượng mà Phó Dung Hồi tạo cho người ta là một loại bệnh khí trắng bệch, sợi tóc đen nhánh rũ ở trán, ngũ quan không chút tỳ vết rất tương tự Phó Dung Dữ, chẳng qua là dáng vẻ gương mặt bị gọt mỏng không ít, dưới lông mi dài như lông quạ là một đôi mắt hổ phách xinh đẹp như hạt châu.
Thì ra màu hổ phách trong con ngươi của hai anh em là do gen di truyền.
Tạ Âm Lâu kinh ngạc một lúc, rất nhanh sau đó chú ý tới ánh mắt của Phó Dung Hồi trống rỗng vô thần, đành nhờ vào ngọn nguồn của âm thanh để phân rõ phương hướng.
"Em trai anh."
Ngón tay dài của Phó Dung Dữ nhẹ nhàng để trên bả vai của cô rồi bước hai bước về phía trước, giọng nói kề ở bên tai nói nhỏ: "Lên tiếng chào hỏi em ấy đi."
Có người ngoài tại chỗ, Tạ Âm Lâu không giận dỗi với Phó Dung Dữ, tự nhiên hào phóng nhìn Phó Dung Hồi ngồi trong xe lăn: "Chào cậu, tôi tên Tạ Âm Lâu, là... Bạn bình thường của anh trai cậu."
Âm cuối của cô một chút chần chừ, hai chữ bình thường có vẻ giấu đầu lòi đuôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT