Vào đêm nay, mưa rơi xuống còn lớn hơn ban ngày.
Tạ Âm Lâu tắm xong, cả người mặc chiếc váy màu trắng ngồi ở trên ghế sô pha trong chỗ phòng khách, ngọn đèn dưới đất màu quýt ấm áp ở bên cạnh sáng lên, mái tóc dài giống vải gấm màu đen ướt nhẹp xõa ngay bả vai, không cầm máy sấy tóc làm khô nó.
Cô khẽ cúi đầu ngửi quần áo, luôn cảm nhận được mùi hương tuyết tùng dính từ chỗ của Phó Dung Dữ, chóp mũi ngửi được rồi, ngược lại ngón tay như nắm giữ mùi vị của bùa hộ mệnh, giống như thảo dược trung xen lẫn một tia Tô hợp hương.
Bùa hộ mệnh này là thứ mà Phó Dung Dữ đã nhét vào trong lòng bàn tay của cô lúc ở trên lầu.
Tạ Âm Lâu mượn ánh sáng để nhìn xuống thứ mà chắc hẳn đã được cầu xin từ Quan Âm Thiền Tự mà tới, chẳng qua là không tiện đeo trên người, cầm đến để đè dưới gối thì ngược lại là có thể, mùi thơm không khó ngửi.
Trong lúc ngẩn ra, Phó Dung Dữ đã tắm rửa xong, khoác một chiếc áo ngủ tơ lụa màu than chì đi xuống.
Mặt mũi của anh thả lỏng, có lẽ là do cuộc tình mà không ai biết với cô. Sau khi chuyện trôi qua, tâm tình cũng vui thích theo không ít, nhìn thấy Tạ Âm Lâu đang chơi bùa hộ mệnh thì đi qua rồi tự nhiên ôm cô, nụ hôn khẽ khàng cũng rơi xuống theo: "Vui vẻ rồi à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play