Thông tin truyện

Không Thật Lòng

Tuấn Lâm cúi sâu người,không cho Trần Thủy thấy giọt nước mắt nóng hổi sắp trực trào , cảnh vật trước mắt nhòe đi, mờ mờ ảo ảo.
     Chỉ còn người trước mắt đôi mắt vẫn sáng như vậy,kiên cường như chứa ngàn vì sao
   Khụy một chân xuống nền đất,tay bám lấy gấu áo  của Trần Thủy hỏi với giọng run rẩy: 
          " Tớ thích cậu cậu cũng thấy mà .Làm ơn đừng giả vờ không thấy được không? Tiểu tâm can." 
           "Đừng tự chịu đựng...nữa nhé. Làm ơn,làm ơn để tớ che chở cậu...làm ơn.." Cậu không nhịn được mà khóc nấc lên . Ngước mắt lên nhìn thẳng vào mắt Trần Thủy.
    Một màn trước mắt làm Trần Thủy chết lặng,  gỡ tay Tuấn Lâm,run run nói rồi quay người đi thẳng.
      " Tôi ..không đáng." 
    Cậu trai cứ gục người một chỗ,không nói một lời. Chỉ còn tiếng nấc nghẹn hòa vào màn đêm đen tịch mịch
 ( na9 không phải Tuấn Lâm :33)