Lâu Thanh Đường thấy Tiêu Lộng cười mà sởn tóc gáy.
Hai người quen biết nhau cũng đã sáu bảy năm, nhưng hắn chưa từng thấy Tiêu Lộng cười như thế này, quá……nhu tình.
Trong đầu vừa vọt ra hai chữ này, Lâu Thanh Đường lập tức nổi da gà, chạy nhanh rót chén trà lạnh, uống một ngụm hết nửa chén để an ủi bản thân.
Buổi sáng Tiêu Lộng lại đến Đại Lý Tự để tranh luận, Lâu Thanh Đường hội hợp với y ở trên đường đi rồi cùng đi tới đây, bọn họ còn chưa kịp nói với nhau một câu, liền thấy Tiêu Lộng cho xe ngựa dừng ở bên ngoài Hoài An Hầu phủ, phân phó thuộc hạ chạy tới chạy lui để truyền lời.
Trong suốt quá trình trên mặt Tiêu Lộng vẫn luôn mang theo nụ cười khó hiểu, bị người ta cự tuyệt cũng không tức giận, khác xa một trời một vực với mọi ngày, hành vi có thể nói là thập phần quỷ dị.
Lại suy nghĩ một hồi, ngày ấy ở trên thuyền hoa, sau khi vớt tiểu mỹ nhân bị hạ thuốc lên, thái độ của Tiêu Lộng có thể nói thực ……
Ông trời ơi, cây vạn tuế thật sự nở hoa sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play