Khi ngón tay đang đặt ở trên cằm thu hồi lại, mùi hương lạnh băng trộn lẫn mùi thuốc đắng nhàn nhạt, như có như không lướt qua chóp mũi hắn.
Trên cằm còn lưu lại cảm giác bị vuốt ve nhẹ nhàng, ý thức được đó là mùi hương của Tiêu Lộng, Chung Yến Sanh ngẩn ra một chút, bên tai đột nhiên nóng lên.
Hơi nóng lan tràn từ tai đến mặt rồi xuống tới tận cổ, sợ bị Tiêu Lộng nhìn thấy, nhanh chóng cúi thấp đầu, thực gian nan mà mở miệng: “Đa tạ thuốc của Điện hạ…… Rất có hiệu quả.”
Xem như đáp lại câu “Nhiều tai nạn”.
Bên tai vang lên một tiếng cười nhẹ, hơi mơ hồ, Chung Yến Sanh cũng không biết có phải mình nghe lầm hay không, nhưng tim hắn đột nhiên đập nhanh hơn một nhịp.
Sau một lúc lâu, liền vang lên tiếng cọ xát của xiêm y sột sột soạt soạt, nguyên bản Tiêu Lộng đang nửa quỳ ở trước mặt hắn đứng dậy, tầm mắt dừng ở trên đỉnh đầu hắn: “Chưa chịu đứng dậy sao, hay là muốn Bổn Vương ôm ngươi?”
Gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT