Tiêu Lộng tỉnh.
Đám mây đen bao phủ trên đầu các triều thần dường như lại trở về, trong Kinh thành lập tức chìm trong bầu không khí u ám, các gia đình quý tộc đều nơm nớp sợ hãi, lo rằng Kinh thành mới yên bình chưa được bao lâu sẽ lại bị vị Định Vương Điện hạ này làm cho rối loạn.
Mặc dù đúng là vị Định Vương Điện hạ này đã cứu cả Kinh thành, nhưng hiện giờ Hắc Giáp Quân vẫn đóng quân bên ngoài thành, còn Tiêu Lộng lại ở lì trong cung mãi không chịu đi, lỡ như Tiêu Lộng nổi hứng lên lại nghĩ ra cái ý tưởng gì, muốn trở thành Nhiếp Chính Vương thì sao?
Nhưng trái với dự đoán của triều thần.
Định Vương Điện hạ tỉnh dậy, nhưng rõ ràng chẳng hứng thú gì với việc làm Nhiếp Chính Vương.
Lan Thanh Điện vẫn chưa tu sửa xong, Chung Yến Sanh tạm thời ở lại Minh Huy Điện, sàn nhà noãn các trải đầy thảm lông cừu dày, Tiêu Lộng hờ hững chống cằm, vạt áo hơi mở, trước ngực quấn băng, tóc đen xõa dài, trên trán cũng quấn mấy vòng băng vải.
Dù nằm cái tư thế này mà Định Vương Điện hạ vẫn giữ được vẻ thong dong, nghiêng người tựa vào án thư, đôi mắt xanh chứa ý cười nhìn chằm chằm Chung Yến Sanh ăn mặc nghiêm chỉnh, đang ngoan ngoãn ngồi quỳ trước án thư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play