Trong lòng Chung Yến Sanh rất ít khi có chuyện gì nghiêm trọng, gần đây nhất cũng chỉ có hai chuyện, giải quyết được một chuyện trong đó, giống như buông xuống được một tảng đá nặng nề, khi về Xuân Vu viện bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn vài phần.
Khi đi ngang qua Minh Tuyết uyển, Chung Yến Sanh liếc mắt nhìn, lại thấy cửa viện của Minh Tuyết uyển không đóng, bên trong tối đen như mực, vô cùng yên tĩnh.
Ở trước mặt người khác, Chung Tư Độ luôn cư xử khéo léo, ôn tồn lễ độ, đối đãi với hạ nhân cũng bình đẳng, đừng nói chi đến những hạ nhân khác trong phủ, ngay cả mấy cái gương mặt mới trong viện của Chung Yến Sanh, cũng cả ngày muốn hướng Minh Tuyết uyển mà chạy tới.
Nhưng mà hình như Chung Tư Độ cũng không thích được người khác hầu hạ, trong Minh Tuyết uyển bất quá chỉ lưu lại có ba đến năm cái hạ nhân.
Thường ngày không phải là đọc sách chăm chỉ đến tận canh ba sao?
Thời điểm dùng cơm tối với Hầu phu nhân, Chung Tư Độ cũng không có tới.
Chung Yến Sanh hơi lo lắng không biết hắn có xảy ra chuyện gì hay không, nhưng ngẫm lại Chung Tư Độ lạnh lùng với mình như vậy, vẫn là từ bỏ việc đi vào, nhích tới cửa viện, chuẩn bị nhìn xem, nếu không có gì bất thường thì liền rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT