Một câu nói của Khương Bính Cát khiến Khương Lê lâm vào tình cảnh vô cùng khó xử.
Đồng Nhi đứng bên cạnh Khương Lê, cô bé muốn lên tiếng bênh vực cho chủ tử nhưng nơi này không phải là chỗ để một nha hoàn như cô bé cất lời.
Khương Bính Cát đang nhắc nhở cho mọi người ở đây rằng, Khương Lê trước đây đã từng tàn nhẫn như thế nào, một cô gái đã từng mưu hại huyết mạch của Khương gia như thế cũng thật đủ đáng sợ khiến cho người ta sợ hãi.
Khương Lê như không nghe thấy những lời của Khương Bính Cát, nụ cười trên môi nàng vẫn không đổi, nàng cười nói với Khương Bính Cát: “Đây là đệ đệ của con à? Không ngờ khi con trở về lại thấy đệ ấy lớn đến thế này rồi, thật là đáng yêu.”
Lời khen của nàng nghe không giống như là đang giả bộ, nhưng khi nó lọt vào trong tai Quý Thục Nhiên lại đầy ác ý. Bà ta còn chưa kịp lên tiếng thì Khương Bính Cát đã cao giọng nói: “Ai là đệ đệ của ngươi? Ngươi chính là một tên sát nhân!”
Lời này nói ra một lần thì thôi, nói ra lần thứ hai thì đã có chút khó nghe. Đặc biệt là Khương Bính Cát còn cao giọng nói ra như vậy, Khương Nguyên Bách liền sầm mặt xuống mà quát: “Ai dạy con nói chuyện như vậy?”
Khương Bính Cát rụt cổ lại, dường như có chút sợ hãi vị phụ thân này, nó không dám nói thêm lời nào.
Khương lão phu nhân vỗ vỗ lưng Khương Bính Cát để trấn an rồi liếc Khương Nguyên Bách một cái: “Nói chuyện thì cứ nói chuyện, sao lại nạt nộ hài tử như vậy?” Bà ta lại nhìn về phía Khương Lê, không mặn không nhạt nói: “Nhị nha đầu, lại đây gặp mặt thúc thẩm của con đi.”
Khương Lê tuân theo, lúc này nàng mới ngước nhìn những người khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play