Diệp Trân Trân, thân mẫu của nhị tiểu thư Khương gia, gả vào Khương gia ba năm mà chưa có con. Mãi đến khi thị thiếp của Khương Nguyên Bách sinh được trưởng nữ thì Diệp Trân Trân mới mang thai Khương Lê. Tiếc rằng Diệp Trân Trân bạc mệnh, sau khi sinh Khương Lê ra thì sức khỏe của bà càng ngày càng suy yếu, nửa năm sau thì qua đời. Khương Nguyên Bách vì muốn có người chăm sóc cho nữ nhi còn nhỏ của mình nên đã cưới Quý Thục Nhiên vào cửa không lâu sau đó.
Viện Phương Phỉ chính là nơi Diệp Trân Trân đã từng dưỡng bệnh trước kia.
Khương Nguyên Bách là một văn nhân, tuy ông ta là kẻ tham vọng quyền lực nhưng vẫn có chút tính cách nho nhã của một văn nhân. Diệp Trân Trân xuất thân từ gia đình thương nhân, bà thích những thứ phồn hoa náo nhiệt, đến cả hoa cũng phải chọn loại rực rỡ. Còn Khương Nguyên Bách lại thích thanh liên và trúc xanh.
Quý Thục Nhiên thì biết cách lấy lòng, gãi đúng chỗ ngữa nên tự nhiên là sẽ biểu lộ sự dịu dàng thanh nhã của mình và đương nhiên là bà ta sẽ không thích đến nơi như viện Phương Phỉ. Giờ Khương Lê đã trở về, dù không biết đây là vô tình hay hữu ý mà nàng lại được sắp xếp ở nơi mà mẫu thân nàng từng dưỡng bệnh.
Nếu nghĩ sâu xa hơn, viện Phương Phỉ là nơi xa xôi nhất trong đại phòng, cách xa các tỷ muội, huynh đệ, đặc biệt là Khương lão phu nhân và Khương Nguyên Bách. Điều này tất nhiên sẽ khiến cho bọn họ trở nên xa cách và khó mà thân cận với nhau được. Sống ở nơi mẫu thân từng dưỡng bệnh, liệu nhị tiểu thư Khương Lê có xúc động hay không? Hoặc thậm chí là bị kích động hay phẫn nộ?
Nhưng mọi lo lắng của Đồng Nhi đều đã tan biến khi nhìn thấy phản ứng của Khương Lê.
Khương Lê không tỏ ra buồn bã hay tức giận, ngoài lúc ban đầu khi nhìn thấy ba chữ "Phương Phỉ Viện" có chút ngẩn ngơ, nàng vẫn tỏ ra rất bình tĩnh. Điều này khiến cho Tôn ma ma cũng ngạc nhiên, bà ta chỉ giao phó vài điều rồi rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Khương Lê và Đồng Nhi. Nay nàng đã về Khương phủ nên Ngọc Hương cũng đã quay về phủ của Liễu phu nhân. Trước khi đi, Khương Lê còn nhờ Ngọc Hương gửi lời cảm ơn đến Liễu phu nhân, hứa sẽ đích thân đến nhà cảm tạ sau.
Căn phòng được dọn dẹp khá sạch sẽ, nhưng viện Phương Phỉ trước đây từng được Diệp Trân Trân cho trồng nhiều loại hoa, giờ đây đã bị bỏ hoang nhiều năm, ngoài cỏ dại được nhổ sạch thì chỉ còn một khoảng trống trống trải, lại thêm diện tích rộng nên trông càng lạnh lẽo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT