“Bản tấu chương của Thiếu khanh Thái Phó Dương Hoa Đình đã bị giữ lại, Thành Vương vội vã triệu tập tất cả các tướng lĩnh vào phủ, Hoàng thượng hiện đang tìm ngài khắp nơi.”

“Ừm.”

“Đại nhân vừa rồi...” Vị thị vệ cao lớn dắt đao bên hông chỉ mới nói được nửa câu thì người thanh niên bên cạnh đã “hừ” một tiếng cắt ngang lời hắn ta.

Trên núi yên tĩnh, ngôi chùa phía xa vẫn sáng đèn, đêm nay chắc chắn là một đêm không ngủ. Người thanh niên mặc cẩm y đi trong đêm, thong thả nói: “Văn Kỷ, đã xem kịch thì đừng có mà nói nhiều.”

Người thị vệ tên Văn Kỷ liền im lặng không nói một lời nào nữa.

“Hắn thích xem kịch.”

Khương Lê ở trong phòng cũng đang giải thích cho Đồng Nhi.

“Cô nương, người nói đó là... Túc Quốc Công?” Đồng Nhi hỏi.

Khương Lê gật đầu: “Đúng vậy.”

Triều Yến trăm năm qua đều có nhân tài xuất hiện lớp lớp, Túc Quốc Công là vị Quốc Công trẻ tuổi nhất hiện nay. Nói ra thì hắn cũng chỉ mới hai mươi bốn tuổi mà thôi.

Túc Quốc Công Cơ Hành, phụ thân là Cơ Minh Hàn, cũng chính là Kim Ngô Tướng Quân, ông đã từng theo tiên đế đi mở mang bờ cõi, lập được rất nhiều công trạng. Tiên đế vì cảm kích mà phong cho ông tước hiệu Túc Quốc Công.

Kim Ngô Tướng Quân anh dũng phi phàm, được hoàng thượng sủng ái, trở thành giấc mộng của tất cả nữ tử triều Yến. Nhưng vị đại tướng quân này lại cưới một người nữ nhi của tội thần, Ngu Hồng Diệp.

Phụ thân của Ngu Hồng Diệp bị cuốn vào một vụ án tham ô nên gia quyến của ông ta đều bị liên lụy. Ngu Hồng Diệp là thứ nữ Ngu gia, bà bị đày vào kỹ viện. Cơ Minh Hàn thời trẻ gặp được bà trong một buổi tiệc xã giao với đồng liêu, từ đó ông đã nhất kiến chung tình đối với Ngu Hồng Diệp.

Ngu Hồng Diệp quốc sắc thiên hương, thông minh lanh lợi, tính tình cũng nhạy bén kèm theo chút giảo hoạt. Dù cho bà chỉ là nữ nhi của tội thần nhưng những công tử ở Yến Kinh vẫn tranh nhau lấy lòng bà. Sau đó, Cơ Minh Hàn chuộc thân cho Ngu Hồng Diệp, ông lập tức nghênh thú bà vào cửa.

Nếu Cơ Minh Hàn chỉ xuất thân từ gia đình bình thường, nhiều nhất ông cũng chỉ bị người đời bàn tán mà thôi. Nhưng ông lại là Kim Ngô Tướng Quân, là Túc Quốc Công, Cơ gia cũng không chấp nhận việc ông cưới Ngu Hồng Diệp. Tuy nhiên, Cơ Minh Hàn xưa giờ vốn vẫn luôn làm việc theo ý mình, không ai có thể cản ông được.

Một năm sau khi kết hôn, Ngu Hồng Diệp sinh ra Cơ Hành. Khi Cơ Hành vừa tròn một tuổi thì Đông Hạ tiến đến xâm lược, Cơ Minh Hàn dẫn quân ra trận. Khi ông khải hoàn trở về thì hay tin Ngu Hồng Diệp bệnh nặng qua đời.

Không ai biết lúc đấy đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết rằng tất cả hạ nhân trong phủ của họ đều bị thay thế, những nha hoàn thân cận của Ngu Hồng Diệp cũng biến mất. Cơ Minh Hàn cắt đứt liên lạc với gia tộc, từ đó Túc Quốc Công gia không còn giao du với bất kỳ tộc nhân nào của mình nữa.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Cơ Minh Hàn biến mất, chỉ để lại ấu tử Cơ Hành cho tổ phụ, Cơ lão tướng quân nuôi dưỡng. Sau đó tiên đế băng hà, Hồng Hiếu đế lên ngôi, Cơ Hành thừa kế tước vị khi còn thuở thiếu niên, trở thành một vị Quốc Công trẻ tuổi nhất triều Yến khi mới mười bốn tuổi. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Cả một đời phụ thân của Cơ Hành đều là một nhân vật truyền kỳ, đến lượt Cơ Hành thì cũng không hề thua kém.

Điều mà bá tánh triều Yến bàn tán nhiều nhất với nhau, đầu tiên là về dung mạo của Cơ Hành.

Nghe nói mẫu thân của Cơ Hành, Ngu Hồng Diệp là một mỹ nhân nổi tiếng khắp thiên hạ, mỗi cử chỉ của bà đều như người trong tranh bước ra, nhưng bà còn sinh động hơn cả tranh vẽ, hoàn toàn có thể xứng danh là “yêu nữ”. Dung mạo của Cơ Hành thừa hưởng phần lớn vẻ đẹp của mẫu thân, đẹp đến mức khiến người ta đắm chìm vào đó si như ngốc. Nhưng khí chất của hắn lại lạnh lùng như phụ thân, người đã có thể trở thành Kim Ngô Tướng Quân thì tất nhiên là tính tình cũng sẽ cực kỳ kiên nghị.

Cơ Hành là một người người cực kỳ đẹp nhưng đồng thời hắn cũng cực kỳ lạnh nhạt, không phải là hắn lạnh lùng với mọi người mà là nội tâm hắn cực kỳ tàn nhẫn, hỉ nộ vô thường. Có đôi khi hắn vừa mới đối xử với ngươi một cách dịu dàng, nhưng ngay sau đó hắn có thể không chớp mắt mà ra lệnh cho người kéo ngươi ra ngoài chém đầu. Dân chúng Yến Kinh gọi hắn là “Ngọc diện Tu La”, dù cho tính tình của hắn có thế nào đi chăng nữa thì vẫn có vô số thiếu nữ si mê hắn đến bất chấp, người trước vừa mới ngã xuống thì  ngay lập tức có người mới đã tiến lên rồi.

Hắn cũng rất kiêu ngạo, nghe nói ngay cả quan lớn hay đến cả hoàng tử gặp hắn cũng phải kiêng dè vài phần. Cơ Hành có tâm cơ thâm trầm nếu ai mà đắc tội với hắn thì chẳng khác nào tự mình tìm đến cho bản thân một đống rắc rối cả. Hắn cũng rất thích mặc những bộ y phục sặc sỡ, những bộ trang phục này lại càng làm tôn lên vẻ quyến rũ kinh diễm của hắn, hắn cũng thích những thứ xinh đẹp và chán ghét cái gì có dáng vẻ xấu xí. Trong phủ của hắn, đến cả một tên gã sai vặt đổ phân thôi cũng phải có diện mạo tuấn tú.

Cơ Hành có hai sở thích, một là ngắm hoa, hai là xem kịch. Trong phủ của hắn có đủ loại hoa thơm cỏ lạ ở trên thế gian này, hắn còn thích mời các gánh hát đến để nghe diễn nữa. Nếu diễn hay thì hắn sẽ thưởng cả ngàn lượng vàng, diễn dở thì gánh hát đó sẽ bị đuổi ra khỏi Yến Kinh. Các con hát ở Yến Kinh đều vừa yêu vừa hận đối với hắn.

Có người nói, Cơ Hành thích xem kịch là bởi vì hắn có sở thích nuôi con hát, có rất nhiều công tử ở Yến Kinh cũng có sở thích không mấy đứng đắn này. Cho đến khi một con hát nổi tiếng là vai chính của gánh hát Cát Tường bị đánh gãy tay, gãy chân rồi bị ném ra khỏi phủ một cách không thương tiếc, nghe đồn lý do là vì nàng ta cố tình muốn bò lên giường của hắn thì tin đồn này mới chấm dứt ở đây.

Tóm lại, Túc Quốc Công Cơ Hành là một mỹ nhân cực kỳ kiêu ngạo ương ngạnh, hỉ nộ vô thường, âm trầm đáng sợ, không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào, cho dù đó là mỹ nhân tuyệt sắc đi chăng nữa thì cũng thế mà thôi. ( truyện trên app T Y T )

Mỹ nhân có độc thì vẫn là mỹ nhân.

Đồng Nhi cũng từng nghe qua danh của Túc Quốc Công, khi bọn họ đến am ni cô này tám năm trước, Khương Lê lúc đó mới bảy tuổi, khi đó Túc Quốc Công đã mười sáu, làm gì có ai ở Yến Kinh mà không biết đến danh của hắn chứ, không ngờ bọn họ lại gặp hắn ở đây.

“Làm sao mà cô nương có thể nhận ra đó là Túc Quốc Công vậy ạ?” Đồng Nhi hỏi: “Trước đây cô nương chưa từng gặp Túc Quốc Công mà.”

Khương Lê mỉm cười.

Nàng nhận ra Túc Quốc Công vì khi nàng còn là Tiết Phương Phỉ, nàng gả đến đến Yến Kinh. Dần dần, danh hiệu đệ nhất mỹ nhân của Yến Kinh cũng rơi ở trên người nàng. Là một người yêu thích cái đẹp, Túc Quốc Công cũng nghe đến tên tuổi của nàng.

Vậy Túc Quốc Công đã đánh giá Tiết Phương Phỉ thế nào? Nghe nói có lần hắn thấy Tiết Phương Phỉ cùng muội muội của Thẩm Ngọc Dung đi dạo phố, hắn chỉ liếc mắt một cái rồi cười nhạo: “Đẹp thì đẹp thật, nhưng lại vô hồn.”

Một lời nói này của hắn liền trở thành trò cười nổi tiếng nhất ở Yến Kinh lúc bấy giờ. Nhất là đối với những tiểu thư khuê các, bọn họ vốn đã không phục khi bỗng nhiên có thêm một mỹ nhân như Tiết Phương Phỉ ở Yến Kinh này. Lời đấy của Cơ Hành quả thật giúp bọn họ cực kỳ hả giận. Cũng có người thương tiếc cho Tiết Phương Phỉ nhưng đều không có ai dám công khai đối đầu với Cơ Hành cả.

Tiết Phương Phỉ không bận tâm, nhưng Thẩm Ngọc Dung lại tức giận, Tiết Phương Phỉ lúc đấy còn phải an ủi gã. Mẫu thân và muội muội của Thẩm Ngọc Dung lại cho rằng nàng làm mất mặt Thẩm gia nên nàng đã bị cấm túc ba tháng trong khoảng thời gian đó.

Bây giờ nghĩ lại thì nàng vẫn không hề tức giận vì những lời nói đấy của Túc Quốc Công, thậm chí nàng còn cảm thấy hắn nói đúng. Khi nàng gả cho Thẩm Ngọc Dung, vì để lấy lòng bà mẫu và tiểu cô (em gái của chồng) mà nàng đã thay đổi bản thân, sống một cuộc sống khép nép. Cố gắng trở thành một người tức phụ hiền thê lương mẫu, không còn là một thiếu nữ vui tươi linh động khi xưa nữa.

Yêu một người mà yêu đến mức đánh mất chính mình mà trở thành một con người khác, há chẳng phải là đang tự hạ thấp chính bản thân mình, trở nên không có linh hồn?

Khương Lê nói: “Trong triều Yến, chỉ có Túc Quốc Công mới có thể có dáng vẻ như vậy. Hơn nữa hắn còn có một nốt ruồi đỏ ở đuôi mắt.”

Đồng Nhi không hề nghi ngờ, chỉ thắc mắc: “Nhưng tại sao Túc Quốc Công lại đến đây? Ngài ấy cũng đến để thắp hương sao ạ?”

Tất nhiên là không.

“Có lẽ hắn đến để ngắm hoa.” Khương Lê nghĩ rồi bật cười: “Không ngờ lại được xem một màn kịch hay. Hai niềm vui lớn của đời người đều được thỏa mãn trong một ngày, chắc hẳn bây giờ hắn đang có tâm trạng rất tốt.”

Tất nhiên là nàng cũng chẳng khác gì.

_____________

Tác giả có lời muốn nói:

Nam chính chính là Quốc Công gia, Cơ mỹ nhân đó! Nhà họ Cơ chính là một cái gia tộc đứng trên đỉnh cao nhan sắc đấy! ╮ ( ╯▽╰ )╭

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play