Rầm! Rầm! Cánh cửa gỗ bị vai gầy đập từ bên trong. Đã nhiều tiếng trôi qua kể từ khi cô được ngủ đủ giấc. Sự yên tĩnh đến mức nghe được tiếng dế mèn râm ran khiến cho đủ đoán được rằng bên ngoài hẳn đã không có người được một lúc rồi. Tay bị bắt trói chặt ra đằng sau khiến cho cô không tiện kiếm cách lục lọi, ngoài việc lấy người đập vào cửa để cho ổ khóa cũ kỹ trượt rớt ra khỏi cửa gỗ.
Sắp rồi. Monwathu động viên bản thân trong khi nhìn qua khe cửa ra ngoài để nhìn kết quả.
Vai gầy tông vào cánh cửa một lần nữa không chịu bỏ cuộc dù cho thân thể bắt đầu xanh bầm, suy nghĩ muốn dây trói chân tuột ra để cô có thể nhảy đạp cái cánh cửa này cho văng ra.
Cùng một lúc người phụ nữ trung niên đang tiến vào tìm, cánh cửa đó được mở ra mà không có dấu hiệu báo trước. Khi không có gì đỡ lấy thì thân hình đang lao về phía trước liền trôi vụt lên không trung. Là xui xẻo của cô khi không có gì cản lại nên cái chờ đợi cô hoàn toàn là mặt sàn.
Pặc. Tiếng xương sườn và hông đập mạnh xuống đất, nhói đến mức phải cong người bất động ở đó, toàn thân tê dại hết cả.
Người phụ nữ già đứng trước cửa nhìn thân hình vừa trôi phất qua cánh cửa. Thân thể tả tơi xanh tím bầm máu, đủ để đoán được chính chủ vùng vẫy đến thế nào nhằm tìm cách ra khỏi nơi này. Bà Krathin liền lắc đầu.
“Ôi…” Monwathu bật thốt ra, đau sưng cả người.
“Ơ, đứng dậy, ăn cơm uống nước trước đã, kẻo lại bị ngất ra.” Giọng cất lên chứa sự từ tâm.
Dù tuổi tác đã qua mấy chục rồi nhưng sức lực vẫn mạnh khỏe như trước, bàn tay héo hon giúp đỡ Monwathu đứng lên, nhưng nếu nói cho đúng thì là ‘xách’, vì bộ dạng cô lúc này không khác gì một chiếc khăn cũ bẩn thỉu. Gương mặt từng xinh đẹp trở nên khổ sở méo mó vì sự đau nhói khắp cả lồng ngực do lực va đập. Bà Krathin phải kéo cô dậy ngồi dựa vào tường.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT