Sóng biển vẫn vỗ vào bãi cát trắng từ sáng đến chiều như mọi ngày chưa từng đổi thay, giống như Monwathu ngồi nghe tiếng gió từ căn nhà nghỉ nhỏ mà không chịu đứng dậy đi đâu.
Thái độ của đám người đó trông ra thay đổi tương đối sau khi Pariwat quay về, loại thuốc phổ thông mà có thể tìm được được đưa đến để chữa vết thương trên cổ tay cổ chân cho cô. Người đưa cô đến thì xem ra để tâm đến sự tồn tại của cô hơn trước kia, nhưng hẳn cũng chỉ đủ để chắc chắn rằng cô không bệnh mà chết thôi.
Ở trong đây không ai đến nói chuyện, không có sự thân thiện để có thể chìa ra cho người trên đảo này, đó là lý do tại sao cô không muốn ra ngoài đi đâu, người đủ có thể là bạn trò chuyện cùng chỉ có mỗi bà Krathin mà thôi.
“Cậu chủ là con trai của chủ khách sạn lớn đấy cô bé, cháu không biết sao?” Ánh mắt trải qua sương gió nhìn về phía cô gái đang ngồi ôm gối ngắm mặt biển bao la qua cửa sổ.
Advertisement
« ⋅ʚ♡ɞ⋅ »
Monwathu suy nghĩ sắp xếp thứ tự các sự việc khác nhau. Đúng rồi nhỉ. Gần như mọi nơi mà cô rong ruổi cùng anh thì thường đều có ánh mắt nhìn đến như thể mọi người biết rằng anh là ai. Không ngoại trừ ngay cả khi đi ký hôn thú, hay đến ngay cả nhân viên trong khách sạn cũng đặc biệt tôn sùng kính trọng anh. Không sai đâu, khách sạn nói đến đấy là khách sạn năm sao mà cô nghỉ lại, thuộc cùng một chủ với khách sạn trong hệ thống mà công ty cô đang xây dựng, anh là chủ nhân của toàn bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT