Sau khi né cảnh đối mặt với Pariwat trong gang tấc, để cho trơn tru và giống thật khi cần phải xin tránh ra ngoài như thế, Monwathu đành phải ghé qua công trường một chút cho có lệ.
Kỹ sư vốn đang đứng kiểm soát công việc ở bên trên phần vốn là chân cầu chỉ có thể quay lại nhìn bối rối khi thấy Monwathu đứng xinh đẹp toàn tập ở bên dưới, lại còn xin anh kéo cô lên lên trên.
“Ơ, hôm nay sao lại mặc váy đến thế?” Anh hỏi cùng giọng dội tiếng cười, Monwathu không đáp, chỉ có thể cười khô khan trước khi vươn tay ra cho đối phương kéo lên một cách chật vật, rồi phải rên rỉ khi nghe thấy tiếng rẹt nhẹ.
“Ôi, váy tôi.” A, nói ra thì làm khổ bản thân thôi còn chưa đủ, lại còn phải làm khổ thiên hạ người ta nữa. Bản thân cô cũng đâu có nhẹ, người kéo lên liền phải buông blueprint và mọi thứ trong tay xuống đất. Vừa kiểm tra công việc, đầu gối vừa xót vì phải chống xuống sàn xi măng để có thể nhoài người lên.
Tóc xõa đẹp đẽ cũng hỏng cả dáng vì phải đội mũ bảo hộ, bộ đồ này chỉ nên dùng trong văn phòng hơn là ra đi dang nắng dang gió thế này, nhất là đôi giày cao gót yêu thích này đây của cô, đã trầy trụa chà xát hết rồi.
Đừng rầu. Cô nghĩ trong lòng.
“Ơ, em Mon, lên đấy làm gì thế?” Giọng trêu từ cùng một nhóm kỹ sư vừa đưa Pariwat vào giới thiệu cho quen biết với anh Lee, có tràng cười lớn theo sau khi thấy bộ dạng của cô. Không cần đoán thì cũng biết hẳn là đưa cả một đoàn đi cùng. Và cũng đúng như vậy khi quay lại thì biết rằng có anh ở trong nhóm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT