Monwathu tỉnh dậy lúc sớm tinh mơ, đêm qua cô ngủ đủ từ đầu tối đến mức tự thức dậy trong khi còn chưa đến 5h sáng. Thức dậy rồi thì mở TV xem chơi, có tin tức dự báo thời tiết rằng không khí vùng phía Bắc vẫn sẽ tiếp tục lạnh dần ngay cả khi đã lạnh liên tiếp trong nhiều tháng rồi. Còn phía nam thì sắp qua mùa bão, bầu trời có nhiều mây và có mưa rơi trên khắp cả vùng.
Cô lại nhớ đến Ladang nữa rồi.
Không để cho bản thân chôn vùi quá lâu, người trên giường đứng dậy rửa mặt trước khi cầm chìa khóa xe lái xe ra khỏi resort vào lúc 6h sáng. Bố mẹ hẳn vẫn đang ngủ, cô định đi tìm bánh quẩy và cái gì nóng nóng để uống.
Monwathu cứ tiếp tục lái xe men theo đường lối quanh co đi xuống từ dải núi, quẹo vào con đường kéo dài đến Chiang Kong, một quận nho nhỏ yên bình. Sương dày đến mức đã bật đèn trước rồi thì vẫn phải lái xe cẩn thận.
Con sông Mekong kéo dài bên cạnh đường. Sương dày trôi tản mạn đến mức nhìn không thấy bờ còn lại của nước láng giềng. Kiếng bên phía người lái được hạ xuống để đón gió lạnh thổi đến, tay siết khăn quàng cổ lại, đôi mắt soi tìm ‘gad’ hay chợ mà có bán đồ sáng.
Và cũng không quên ghé mua cà phê tươi của tiệm quen ven đường để ngồi nhấm nháp ngắm mặt trời buổi sáng ở bên bờ sông Mekong. Nhìn ngắm con người qua lại hai bờ giữa Chiang Kong và Huay Xai bên phía Lào ở điểm kiểm tra biên giới, cảm nhận bầu không khí tốt đẹp theo một kiểu khác.
Khi sương bắt đầu nhạt dần thì nhìn thấy phía bên kia thuận mắt hơn, ánh sáng màu cam ấm áp lướt trên đồi núi to nhỏ mà có nhà cửa thấp xuống dần, cho cô ngắm nhìn bao lần thì vẫn không chán. Con người cả hai bên bờ sông Mekong đều sống một cách đơn giản, khiến cho cô lơ đãng nghĩ về cuộc sống ở Ladang. Vài đoạn ký ức vẫn quay lại tìm cô mỗi lần ở một mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play