“Hơ, mệt.” Monwathu thả người xuống giường, phòng ngủ là lãnh thổ nho nhỏ mà cô dùng để lách tránh khỏi sự nặng nề của công việc. Khác với trước kia khi mà mọi thứ trông đều trống rỗng thì trong phòng lúc này có thêm nhiều vật dụng lặt vặt linh tinh hơn một chút.
Trong tủ quần áo chỉ có đồ làm việc là áo sơ mi và quần slacks, không có váy. Bàn trang điểm chỉ có kem chống nắng, không có mỹ phẩm. Còn lại chỉ có giường trắng trống cùng với bàn làm việc mà các loại giấy tờ được cạnh nhau, được sắp xếp đủ ngăn nắp để thuận tiện cầm lấy. Điều duy nhất có thể nói rằng đây là phòng phụ nữ hẳn chỉ có dây cột tóc và đồ bọc tóc dùng trong khi tắm mà thôi.
Sự mỏi mệt khiến cô lỡ ngủ mất trong bộ dạng như thế, cho đến khi có ý thức tỉnh lại thì đã quá nửa đêm rồi. Người vừa ngủ đủ có chút biểu hiện ngái ngủ, không lâu thì bật người dậy biến vào trong phòng tắm, và quay trở ra cùng bộ dạng thân thể sạch sẽ, mùi xà phòng dìu dịu khiến cho cảm thấy sảng khoái.
Bao tử của cô vang tiếng biểu tình do lỡ ngủ mất trong khi chưa ăn cơm tối. Monwathu mở cửa đi về phía phòng bếp, đèn bên ngoài tối om ngoại trừ đèn trước nhà, còn chủ nhân căn phòng sát bên thì hẳn đã ngủ lâu rồi. Khi tìm kiếm đồ còn lại trong tủ lạnh thì phải nghĩ lấy làm lạ vì có đĩa cơm rang bọc giấy nhựa, có dán tờ giấy nhỏ mà bên trên viết ngắn gọn là ‘Mon’.
Nụ cười nhỏ xuất hiện mà không hay biết, cô luôn nhớ được rằng đây là chữ viết của ai. Đến mức này rồi mà anh còn nghĩ đối xử tốt với cô trong khi cô ác với anh đủ điều, cất công lo lắng rằng cô còn chưa ăn gì. Nghĩ tới nghĩ lui thì vẫn thấy tiếc không ngớt khi tình yêu giữa anh và cô phải thật sự kết thúc. Khi đói thì cái gì trông cũng ngon cả, Monwathu ăn hết sạch, giải quyết công việc thêm một chút rồi mới vào ngủ.
« ⋅ʚ♡ɞ⋅ »
Không khí buổi sáng quyện cùng tiếng sóng biển đập vào bờ, hình ảnh các đảo to nhỏ có hình thù kỳ lạ vốn đều là núi đá vôi đang được chiếu rọi bởi ánh sáng màu cam của mặt trời vừa ló dạng khỏi chân trời không bao lâu, khiến cho nơi này đẹp như tranh vẽ. Monwathu đi men theo con đường ven bờ biển để bắt đầu công việc ngày mới cùng tâm trạng tươi tắn hơn mọi ngày. Nhưng khi đến nơi thì nghe loáng thoáng tiếng ai đó đang nhắc về tên cô giữa nhóm nhân công đang tập hợp ăn cơm sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play