Khi thống nhất bàn chuyện chi tiết của việc xây dựng xong thì công việc liền được tiến hành ngay lập tức. Pariwat đưa Monwathu đi chọn vật liệu ở tỉnh để dùng trong việc xây dựng. Dù cho không còn là người hướng dẫn nhưng chàng trai có lẽ vẫn dạy việc và đưa ra lời gợi ý trong những việc khác nhau như khi cô còn là kỹ sư thực tập dưới sự trông coi của anh.
Người có ít kinh nghiệm hơn liền ghi nhớ và chép lại những điều khác nhau mà anh truyền lại, rồi xem xét lại một cách chuyên tâm. Toàn bộ để không là gánh nặng hay có lỗ hổng để anh có thể phê bình cô. Cư xử thoải mái như trước kia hẳn là không thích hợp vì hiện giờ anh không còn là kỹ sư hướng dẫn của cô mà trở thành chủ thuê trả lương tháng cho cô rồi.
Ánh mắt thầm quan sát người chỉ toàn cúi mặt ghi lại mọi chi tiết mà anh dạy và ra lệnh xuống sổ, viết và viết, không có lời phản bác nếu không cần thiết, không có nụ cười khiêu khích mà anh luôn nghĩ rằng thật đáng bức bối, kể từ ngày anh nói chuyện rõ ràng với cô về điều anh cảm thấy.
Cô siêng năng lên nhiều… nhưng lại ít nói đi mỗi ngày.
Bây giờ cô hẳn đã biết quá khứ là quá khứ, tình yêu giữa anh và cô hẳn không quay lại được nữa. Anh lấy làm tiếc nhưng cần phải nói vì sự thật là điều cô cần chấp nhận.
Monwathu vẫn đi qua đi lại xem bên trong tiệm, và cách chừng thì quay lại hỏi người bán một cách chuyên chú.
“Cô đói chưa?” Anh bước đến hỏi, sợ rằng cô sẽ đói và mệt vì đưa đi rong ruổi khắp tỉnh suốt từ sáng. Monwathu nhướn mày, xoay cổ tay nhìn đồng hồ chỉ thời gian quá 12h trưa đã một lúc lâu, rồi hỏi anh như xin phép.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play