Khi Thẩm Dữ Hàm và Đan Kỳ Hoàn ra khỏi bệnh viện thì tuyết cũng ngừng rơi, nhưng khi bọn họ về đến nhà thì tuyết lại lất phất rơi lần nữa. Sau khi Thẩm Dữ Hàm dùng cơm chiều xong, hai người lại ngồi trên tấm thảm trắng ở cửa sổ sát đất ngắm tuyết.
Sáng nay trước khi ra cửa, Đan Kỳ Hoàn đã lặng lẽ dặn dì Vương trải thảm ở đó, bên trên còn đặt một cái bàn nhỏ, hai người ngồi đối diện nhau, Thẩm Dữ Hàm chống cằm nghiêng đầu ngắm tuyết rơi, Đan Kỳ Hoàn ngồi đó nở laptop check mail.
Mùa đông năm ngoái, ban đêm đều chỉ có thể nằm trên giường, trong phòng mặc dù để 3 chậu than nhưng y vẫn cảm thấy lạnh phát run, chăn cũng phải đắp hai cái mới đỡ lạnh, hơn nữa cũng không có khả năng hơn nữa đêm không ngủ được chạy đến cửa sổ nhìn tuyết, gió lạnh thổi một hồi có thể bị đông lạnh luôn, càng sẽ không giống như trong phim truyền hình chiếu cảnh ngồi bên cửa sổ còn giơ tay đón tuyết.
Thẩm Dữ Hàm đặt chén trà xuống, nhìn bàn tay được coi là trắng nõn của mình, năm rồi còn bị nứt da, năm nay mùa đông ở nhà ấm áp, một chút dấu hiệu nứt da cũng không có.
Y cảm thấy, hiện đại cũng tốt, ít nhất y không còn sợ mùa đông nữa.
Thổi thổi lá trà trong ly, uống một chút.
Đan Kỳ Hoàn xử lý văn kiện trong mail xong, mới đăng nhập weibo, vốn chỉ muốn khiến cho tác phẩm của Thẩm Dữ Hàm được nhiều người đến thôi, nhưng mà, không nghĩ tới bức tranh <Đông chí> kia lại thu hút thêm một nhóm fans. Weibo của hắn lại thường được bên Marketing quản lý, đăng một cái tin như vậy, trực tiếp liền phát hỏa, dưới bình luận fan còn nói với hắn, hôm nay lại lên hot search!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT