“Ông xã, sao vậy?” Thẩm Dữ Hàm thấy gương mặt của ông xã biến sắc, mới nãy còn cùng y đùa giỡn, lúc này ánh mặt lại trở nên lạnh lùng, không có cảm tính.
“Hôm nay ba bị té phải vào bệnh viện, cũng không biết tại sao lại té, chúng ta đi thăm một chút.” Lời nói Đan Kỳ Hoàn thật lãnh đạm, thái độ hoàn toàn không giống như đang lo lắng cho ba ruột của mình phải vào bệnh viện.
“Anh không lo cho ông ấy sao?” Hiện tại Thẩm Dữ Hàm càng ngày càng thân thuộc với Đan Kỳ Hoàn hơn, thỉnh thoảng sẽ hỏi thêm một số vấn đề, y biết việc này không chạm đến điểm mấu chốt của hắn.
Nếu đổi lại là nhà họ Thẩm của y, phụ thân y nếu bị bệnh, ba vị ca ca của y nhất định sẽ túc trực bên cạnh, bởi vì chữ hiếu luôn đứng đầu. Có điều, ba chồng y làm việc không cân nhắc, không quan tâm đến ông xã, lần trước nghe người khác khua môi mua mép xong không hỏi rõ ràng đã kêu ông xã vào phòng phê bình một trận, đối với ông xã cũng không quá tôn trọng, nên ông xã đối với ông ấy không có tình cảm cũng có thể hiểu được.
Cứ có việc thì Thẩm Dữ Hàm sẽ đặt chữ hiếu lên hàng đầu, nhưng y không phải người quá khuôn phép, như trường hợp này, y đứng về phía ông xã.
“Yên tâm, có người so với chúng ta càng lo lắng hơn. Hơn nữa ông ta cũng không cần chúng ta lo lắng.” Đan Kỳ Hoàn nói, hắn rất ít khi ở trước mặt người khác nói ba hắn như vậy, nhưng ở trước mặt Thẩm Dữ Hàm lại không cần cố kỵ lắm, không biết vì cái gì, hắn chỉ biết Thẩm Dữ Hàm sẽ tin tưởng hắn, “Em lo lắng sao?”
Thẩm Dữ Hàm cho hắn một viên thuốc an thần: “Em nghe ông xã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT