Đêm cuối thu, một chút ấm áp cũng không có.
Thẩm Dữ Hàm mơ màng hồ đồ trở về phòng, y cũng không biết chính mình lên giường như thế nào, cũng không biết chính mình chui vào ổ chắn như thế nào, hiện tại hô hấp đều khó khắn, khó chịu muốn chết.
Cũng không biết do ông trời thấy cuộc sống trước đây của y quá thuận lợi hay sao, lại đem y đưa tới đây chịu tội.
Đã ch.ế.t thì ch.ế.t đi, kết thúc mọi chuyện, sao lại còn mượn xác hoàn hồn, đến thời điểm ngàn năm sau như hôm nay.
Y một chút cũng không thích hiện đại, một chút cũng không thích những người này, cả đám người đều không chân thành.
Đan Kỳ Hoàn quá xấu xa, chính mình thật lòng đối đãi hắn, mà hắn lại cho là mình đang diễn kịch, nhưng đối xử tốt với mình nhất cũng là hắn, cho mình những thứ tốt cũng là hắn, bây giờ tổn thương mình cũng là hắn.
Y không thay đổi được việc mình là “Thẩm Dữ Hàm”, nhưng mình là người tốt như vậy, sao hắn lại nhìn không ra? Là do thời gian quá ngắn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT