Không có bất luận cái gì ngoài ý muốn, buổi sáng hôm sau Thẩm Dữ Hàm không dậy nổi, không phải ngủ quên, mà là sinh bệnh.
Mỗi buổi sáng, trong lòng ngực Đan Kỳ Hoàn đều trống rỗng, hôm nay trong lòng ngực hắn lại nặng trĩu, Thẩm Dữ Hàm không dậy sớm hơn hắn, lúc đầu chỉ cảm thấy do tối qua ngủ trễ nên chưa dậy, nhưng ôm vào lại cảm thấy hơi thở của y nóng hơn, sờ trán y một cái, càng nóng.
Hắn rời khỏi giường tìm súng đo nhiệt độ, 38 độ, sốt nhẹ.
Thẩm Dữ Hàm không bị hắn đánh thức, bởi vì sốt nhẹ nên mặt trở nên ửng hồng, sau khi Đan Kỳ Hoàn rời giường, y liền chui sâu vào trong ổ chăn, tinh tế nói lạnh, Đan Kỳ Hoàn chỉnh chăn kỹ cho y.
Trước hắn xuống lầu dặn dì nấu cháo, dì hoảng hốt nói với hắn trong nhà hình như có trộm, bà rõ ràng đã cất dao cẩn thận, sao tất cả đều bị lôi ra, Đan Kỳ Hoàn nói tối qua hắn muốn ăn trái cây nên mới tìm loạn, không phải trộm, dì lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng nấu cháo cho bệnh nhân Thẩm Dữ Hàm.
Đan Kỳ Hoàn gọi điện cho bạn hắn là bác sĩ Lương Mân, trong giọng nói của anh tràn đầy bất mãn: “Đan Kỳ Hoàn, cậu vừa mới nói cái gì?”
Đan Kỳ Hoàn: “Xem bệnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT