Rất nhiều người sau khi trưởng thành, chậm rãi tiếp xúc với xã hội, sẽ dần dần thu liễm tính tình của mình, không muốn để cảm xúc chân thật thể hiện ra ngoài mặt, để tránh tổn thương hòa khí.
Đan Kỳ Hoàn vẫn luôn là cái dạng người này, hắn sẽ không để cảm xúc lộ ra ngoài, phần lớn thời gian đều sẽ là mặt vô biểu tình, cũng sẽ không bộc lộ ra mình đang vui hay là không vui.
Nhưng hiện tại trong lòng Đan Kỳ Hoàn đang có một đóm lửa, hắn không muốn áp chế cảm xúc của chính mình nữa, vì thế hắn trực tiếp kêu Thẩm Dữ Hàm tỉnh dậy, trầm giọng hỏi y: “Thẩm Dữ Hàm, tôi là ai?”
Thẩm Dữ Hàm xác thật vẫn còn buồn ngủ, mắt chỉ hé ra một khe nhỏ, nắm lấy tay đang ở trên vai của mình, trán dán vào lòng bàn tay của hắn.
“Ông xã?” Giọng nói mơ hồ không rõ: “Anh về rồi?”
Bị y gọi như vậy, đóm lửa trong lòng Đan Kỳ Hoàn tắt ngúm.
Thẩm Dữ Hàm kêu tên ai thì có quan hệ gì với hắn? Đó đều là chuyện của quá khứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT