Thiên Kim Thật Giả Liên Thủ [Huyền Học]

Chương 8


2 tháng

trướctiếp

Buổi sáng, Tô Vân Thiều vừa vào lớp liền bị Tần Giản đuổi theo hỏi về chuyện xảy ra ngày hôm qua.

Bách Tinh Thần đang đọc sách ngữ văn, trông có vẻ không quan tâm lắm.

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa vẫn ngồi trên ghế, xoay nửa người nhìn bọn họ, hiển nhiên cũng muốn biết.

Tô Vân Thiều chỉ nói "Đã giải quyết", cũng không đề cập nhiều.

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa có chút thất vọng, việc đọc sách của Bách Tinh Thần cũng ngập ngừng giây lát rồi mới tiếp tục.

Tần Giản thất vọng rồi lại nhanh chóng khôi phục trạng thái, không còn quấy rầy Tô Vân Thiều, trở về chỗ cũ, cũng không có đọc sách mà quang minh chính đại lấy điện thoại ra chơi.

Trong bốn người, Tần Giản là người có hứng thú với quỷ hồn nhất, Tô Vân Thiều không tin cậu ta thật sự từ bỏ, nhưng lại không thể quản nhiều như vậy.

Không nhận được đáp án mình mong muốn, Tần Giản hiển nhiên không hài lòng.

Tô Vân Thiều không muốn nói cũng không sao, cậu ta còn có người anh họ cùng chung chiến tuyến để hỏi thăm!

Tần Giản: [Anh, có phải anh nợ em một bữa ăn không?]

Tần Sóc có lẽ đang bận, mãi đến giờ nghỉ trưa mới trả lời.

Tần Sóc: [Địa điểm tùy em chọn.]

Tần Giản: [Chỗ cũ, tối nay luôn à?]

Tần Sóc: [Được, gọi cả các bạn cùng lớp của em tới.]

Tần Giản: [Có cần thiết không?]

Tô Vân Thiều không cần thù lao là việc của cô, Tần Sóc có được đồ vật có giá trị như vậy, hiệu suất giải quyết vụ án được nâng cao lên rất nhiều, nếu không làm gì đó thì cũng thấy không phải phép.

Chỉ là anh ta có chút không thạo trong việc đãi khách, không bằng giao cho Tần Giản đi.

Tần Giản muốn cùng nhau ăn một bữa cơm để chúc mừng sự thành công của cuộc phiêu lưu trong ngôi nhà ma, cũng không đi chỗ nào quá cao cấp, mấy người sau khi suy nghĩ cũng đồng ý.

Tô Vân Thiều nhớ tới chuyện tối hôm qua Tô Y Y cố ý tới phòng cô nói, cô gửi tin nhắn cho mẹ Tô: [Mẹ, tối nay con và các bạn cùng lớp sẽ đi ăn tối.]Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel

Mẹ Tô: [Được, nếu con về muộn, hãy bảo tài xế đến đón.]

Tô Vân Thiều: [Vâng.]

Mẹ Tô mỉm cười đặt điện thoại xuống, thấy tâm trạng mẹ Tô vui vẻ, dì hỏi: "Phu nhân gặp phải chuyện tốt gì sao?"

"Cũng không tính là chuyện tốt gì, chỉ là vui mừng thôi." Mẹ Tô cười nói: "Là Vân Vân đi ăn tối với bạn cùng lớp."

Dì: ???

Con gái chỉ ăn tối với các bạn trong lớp thôi, có gì mà vui như vậy?

Sáu giờ, đám người Tô Vân Thiều đã đến chỗ ăn, là một quán lẩu vô cùng náo nhiệt.

Tần Giản dẫn đầu nói: "Mùa hè nên ăn lẩu trong phòng máy lạnh, đi thôi đi thôi, bò viên giã tay ở đây cực kỳ ngon, bảo đảm các cậu lần sau vẫn muốn tới."

Năm người vừa bước vào, một người phục vụ đã đi tới dẫn bọn họ về chỗ ngồi. Tần Giản xua tay, không cần người phục vụ dẫn đi, tự mình quen cửa quen nẻo đi lên tầng hai.

Cửa phòng bao mở ra, bên trong là Tần Sóc đã sớm ngồi ở đó.

Tần Giản vẫy tay mời mọi người ngồi xuống, nói: "Mau tới đây, hôm nay là anh của tôi chiêu đãi, chúng ta căng bụng ra ăn cho anh ấy nghèo luôn."

Sáu người ngồi vào một chiếc bàn tròn nhỏ, quét mã QR để gọi món, chủ yếu vẫn là Tần Giản gọi. Cậu ta quen thuộc với nơi này, biết món nào ngon nhất, món nào nên tránh không nên gọi.

Gọi món xong, nước trái cây và trà lạnh được mang lên.

Tần Giản không để ý tới những điều đó mà đuổi theo Tần Sóc hỏi chuyện ngày hôm qua, những người khác cũng vểnh tai lên hóng chuyện, duy chỉ có Tô Vân Thiều vẫn cầm bát sữa chua chậm rãi mà ăn, bộ dạng khác hẳn với bạn bè của mình.

Tần Sóc nghi hoặc hỏi Tô Vân Thiều: "Em chưa nói sao?"

Tô Vân Thiều nghiêm túc nói: "Chúng ta kế thừa chủ nghĩa xã hội, phải tin tưởng khoa học."

Năm người: "..." Một người làm huyền học như cậu mà lại khuyên người khác phải tin tưởng khoa học?! Cậu là gián điệp do khoa học phái tới à?

Tần Sóc cười lớn, kể cho đám học sinh nghe câu chuyện về con ma mà anh ta nhìn thấy tối qua.

Chi tiết về việc phá án không thể nói được, anh ta tập trung vào việc gia đình bốn con ma đó hèn nhát như thế nào khi nhìn thấy anh ta, còn anh ta thì thấy con nào đấm con đó, một chút cũng không sợ hãi.

"Chờ một chút." Tần Giản giơ tay cắt ngang Tần Sóc đang kể chuyện hăng say, không dám tin nhìn sang Tô Vân Thiều đang ung dung ăn sữa chua: "Đã có cách như vậy, vì sao không cho tôi dùng?"

Bách Tinh Thần, một người theo chủ nghĩa duy vật và kiên định với chủ nghĩa vô thần nhìn sang, trong mắt có chút lên án "Chúng ta là bàn trước bàn sau, cậu vậy mà còn chơi trò phân biệt đối xử."

Tô Vân Thiều khẽ thở dài: "Mở mắt âm dương nhìn ma quỷ rất dễ làm ảnh hưởng vận khí của cậu. Đội phó Tần là cảnh sát, đỡ hơn một chút."

"Cảnh sát thì sao chứ?" Tần Giản tức giận nói: "Tôi cũng là cảnh sát dự bị đó."

"Vận khí của con người không phải là cố định, có biết đường cong thay đổi của cung cầu thị trường không? Nó cũng tương tự như vậy, lúc cao lúc thấp, vận khí thấp rất có thể gặp phải những chuyện không may. Khi nó chạm đáy sẽ phát sinh những chuyện xui rủi gì cũng sẽ khác nhau tùy theo từng người." Vì vậy, Tô Vân Thiều sẽ không giúp mọi người mở mắt âm dương trừ khi cần thiết.

Triệu Tình Họa có chút lo lắng: "Liệu tôi có gặp phải chuyện gì không?"

Tô Vân Thiều: "Giữ kĩ lá bùa tôi đưa cho cậu, những con quỷ bình thường không thể làm hại cậu được, cậu cũng sẽ không dễ dàng nhìn thấy quỷ."

Triệu Tình Họa luôn mang theo bên mình lá bùa đó, thỉnh thoảng sờ vào sợ vô tình đánh rơi. Giờ đây khi nghe được tin này, tí nữa quay về, cô ấy sẽ tìm một sợi dây màu đỏ buộc nó lại và đeo lên cổ.

"Lá bùa gì vậy?" Tần Sóc không nhớ có đoạn này trong lịch sử trò chuyện mà mình nhìn thấy.

"Dong dong dong", người phục vụ mang đồ ăn lên.

Đợi khi trong phòng bao chỉ còn sáu người bọn họ, Triệu Tình Họa mới lấy lá bùa nhỏ màu vàng hình tam giác trong ví ra.

Tần Sóc chỉ nhìn vài cái mà không chạm vào: "Cái này giống như bùa bình an xin ở chùa về vậy."

Công việc của một cảnh sát hình sự tương đối nguy hiểm, mẹ Tần lo lắng cho sự an toàn của anh ta nên thường đến các chùa và đạo giáo trên khắp đất nước để cầu nguyện và lễ bái, đem về một đống bùa bình an, đều để trong ngăn kéo của anh ta đến đóng bụi.

"Chính là bùa bình an." Đã nói đến đây, Tô Vân Thiều cũng không do dự, lấy túi nhỏ của mình ra đưa cho mỗi người một lá bùa.

"Đồ phòng thủ dùng một lần, không có khả năng tấn công."

Sau khi mấy người nhận lấy, Tần Sóc và Bách Tinh Thần đồng thanh hỏi: "Bao nhiêu tiền thế?"

Triệu Tình Họa bất giác đỏ mặt, cô ấy lấy bùa bình an mà quên đưa tiền rồi, trời ơi!

Tô Vân Thiều: "Một vạn."

Vừa dứt lời, tiếng chuyển tiền ding dong đã truyền tới, trong nháy mắt cô đã có thu nhập 5 vạn.

Tuy nhiên, Tô Vân Thiều nghĩ đến số dư tài khoản của mình, không dám bấm nhận ngay.

Để tiền ở đó, chỉ cần cô chưa nhận, số tiền trong tài khoản không quá 10 vạn thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Những người phục vụ lần lượt đến mang món ăn lên, sáu người vừa ăn vừa trò chuyện, mọi người ngồi ăn trong phòng máy lạnh mà đều toát hết mồ hôi.

Hai anh em Tần Giản Tần Sóc trước đây rõ ràng không tin vào ma quỷ và thần thánh, bây giờ câu hỏi đặt ra đều là về ma quỷ, thần thánh và thiên sư.

Tần Giản: "Nếu thật sự đã có quỷ, vậy có phải cũng có thần không?"

Tô Vân Thiều: "Không rõ lắm, tôi chỉ mới gặp qua Diêm vương."

Mấy người hít một hơi, nhìn Tô Vân Thiều với ánh mắt kính sợ pha chút hâm mộ.

Tần Giản thấp giọng hỏi: "Quan hệ của cậu với Diêm vương có tốt không? Quan hệ càng tốt, có phải càng sống lâu thì khả năng bị gạch tên trong sổ sinh tử càng cao?"

Tô Vân Thiều: "..." Bạn học, có phải cậu đọc "Tây Du Ký" nhiều quá rồi không?

"Không tốt." Chủ nợ và con nợ sao có thể có quan hệ tốt được?

Tần Sóc: "Thiên sư là làm những gì vậy?"

Tô Vân Thiều: "Xem mệnh, bói toán, xem tướng, xem phong thủy, bắt ma... việc làm ăn khá phức tạp."

Một đám trẻ tò mò hỏi Tô Vân Thiều đủ thứ chuyện, thời gian một bữa ăn vẫn cảm thấy chưa đủ, ăn xong lẩu liền kéo Tô Vân Thiều đi bộ để tiêu cơm, đi đi rồi lại ngửi thấy mùi thịt nướng truyền đến từ phía các quán ăn ven đường.

Tần Giản hét lên: "Tôm hùm đất ơi ta đến đây", cậu ta trái phải mỗi bên một người, trực tiếp kéo qua bên kia.

Tô Vân Thiều bước đi chậm, lúc cô đến nơi đúng lúc nghe thấy Tần Giản đang gọi món, thịt nướng và tôm hùm đất đều gọi không nói, gọi xong còn khoác vai Bách Tinh Thần quay lưng bỏ chạy.

Tần Sóc nhận được điện thoại, có việc gấp nên đã tính tiền rồi rời đi trước.

Không lâu sau, Tần Giản và Bách Tinh Thần trở lại, mang theo một lọ hoa cúc và một lọ kỷ tử.

Tần Giản ném hoa cúc và kỷ tử vào cốc coca đá, nói một cách hợp lý: "Chúng ta ăn thì ăn, nhưng vẫn phải giữ gìn sức khỏe. Sức khỏe và hạnh phúc đều có thể dùng hai tay nắm lấy."

Tô Vân Thiều: "..."

Hai cô gái ăn không nhiều, Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa ăn lẩu xong, vốn đang nghĩ đến việc giữ gìn vóc dáng, lại sợ ăn quá nhiều thịt nướng sẽ nóng nên chỉ ăn các món rau như cà tím nướng và nấm kim châm nướng, các món thịt và tôm đều không đụng tới.

Tô Vân Thiều ăn uống thỏa thích, thỉnh thoảng trả lời vấn đề của Tần Giản.

Đáng tiếc, bữa ăn khuya này được định sẵn sẽ không mấy yên bình.

Một nhóm thanh niên ăn mặc thời thượng đi về phía quán ăn này, vừa cười khúc khích vừa chỉ trỏ vào tấm biển.

Tầm mắt của Tô Vân Thiều lướt nhẹ qua khuôn mặt của nhóm thanh niên, nhẹ giọng nói: "Đưa camera qua bên kia quay phim một chút."

Lôi Sơ Mạn và Triệu Tình Họa lập tức lấy điện thoại di động ra, Tần Giản và Bách Tinh Thần đổi vị trí, quay lưng về hướng của nhóm thanh niên, che chắn động tác quay phim cho hai người.

Thấy bốn người bọn họ ăn ý như vậy, Tô Vân Thiều mới yên tâm, nhóm thanh niên ngồi xuống gọi món, chẳng ăn được mấy miếng liền móc từ trong túi ra một con ruồi ném vào nồi súp tôm hùm đất, khuấy đều rồi lại vớt ra.

Sau đó, bọn họ bắt đầu la lối ồn ào.

"Ông chủ, sao nồi tôm của ông lại có ruồi vậy? Mất vệ sinh quá, ăn vào bị bệnh thì phải làm sao?"

Tần Giản: "Ăn cơm bá vương à?"

*Ăn cơm bá vương: ăn chực

Lôi Sơ Mạn: "Đòi tiền thuốc sao?"

Bách Tinh Thần: "Có thể là đối thủ phái tới gây sự."

Triệu Tình Họa: "Hoặc có lẽ là bọn họ cố ý tới gây sự?"

Các cô cậu học sinh bình tĩnh đến không ngờ, dù trong tay đã có sẵn bằng chứng nhưng cũng không hề gấp gáp xông tới giúp ông chủ giải quyết phiền phức.

Tô Vân Thiều buông bàn tay đang niệm chú được một nửa xuống, quyết định quan sát xem bọn họ sẽ làm gì.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp