Nhắc đến vị hôn phu, bố Tô liền không còn buồn ngủ nữa.

Tô Y Y sẽ đính hôn sớm vì hai đứa nhỏ là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, từ nhỏ đã ở bên nhau, hai bên đều có tình cảm, ông lo lắng nếu mình tỏ thái độ quá cứng rắn, chia rẽ uyên ương, ngược lại sẽ khơi dậy tâm lý nổi loạn của con gái nên bất đắc dĩ gật đầu.

Còn Tô Vân Thiều mười bảy năm qua ở bên ngoài lưu lạc vất vả, sau bao gian khổ mới có thể trở về nhà, còn chưa hưởng thụ mấy ngày tự do tự tại được cha mẹ yêu thương, đính hôn ư? Không thể nào!

Không có thằng nhóc nào xứng với đứa con gái bảo bối ngoan ngoãn hiểu chuyện này của ông!

Mỗi lần mẹ Tô nhắc đến một cái tên, bố Tô có thể kể ra một, hai, ba, bốn, năm lý do để pass qua người đó một cách hoàn hảo!

Người nào trẻ tuổi, ông nói lớn tuổi chút sẽ biết quan tâm người khác hơn.

Người nào tuổi tác hơi lớn hơn một chút, ông lại nói trên 3 năm là có khoảng cách thế hệ rồi.

Người nào trông ưa nhìn, ông nói dễ trêu ong ghẹo bướm, khả năng ngoại tình quá cao.

Người nào khuôn mặt bình thường,  ông lại nói lớn lên trông như vậy, con gái nhìn thấy lại phiền lòng, ăn không nổi cơm thì phải làm sao?

Mẹ Tô lúc đầu rất hào hứng liệt kê danh sách, sau đó cũng do dự và cảm thấy chồng mình nói đúng, mất hứng thú và rồi không thấy ai vừa mắt cả, cảm thấy không ai phù hợp làm vị hôn phu.

Nháo loạn hồi lâu, cuối cùng bà cũng nhận ra bố Tô đang cố tình gây rối nên tức giận đá ông một cái rồi xoay đầu đi ngủ.

Bố Tô lặng lẽ làm động tác tay chữ V, kế hoạch thành công!

Ở tầng dưới, Tô Y Y đang ngồi trước bàn học, hiếm khi không thấy giải đề.

Cô ấy nhìn đồ trang trí trong phòng, rồi nhìn những bức ảnh thân mật của cô ấy và Phó Diệp, nghĩ đến tất cả những thứ này đáng ra phải thuộc về Tô Vân Thiều, còn mình chẳng qua chỉ là một con chim cưu chiếm tổ chim khách, trước ngực liền có hơi khó thở.

Hệ thống: [Thân thiện nhắc nhở, ký chủ còn chưa hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày hôm nay.]

Kể từ khi có hệ thống học sinh giỏi này, Tô Y Y đã chăm chỉ đọc sách, giải bài cày đề, hy vọng tích lũy đủ điểm để đổi lấy một số thứ tốt cho gia đình.Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T YT và web t ytnovel.

Tuy nhiên, hôm nay cô ấy thực sự không có tâm trạng để làm đề nữa.

Tô Y Y chạm vào tấm ngọc bội đeo trên cổ mình, cô ấy đã tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều khắc nó ra từng chút một, biết rằng để khắc được nó phải tốn bao nhiêu thời gian và công sức.

Bởi vậy, cô ấy cảm thấy suy nghĩ của mình quá hèn hạ: "Hệ thống, cậu nghĩ tôi có nên mời chị ấy cùng đi hải đảo không?"

Hệ thống: [...Tôi là hệ thống học sinh giỏi, phạm vi công việc không bao gồm giải quyết vấn đề tình cảm cho ký chủ.]

Tô Y Y nhăn mặt đau khổ: "Nhưng tôi lo lắng chị ấy sau khi nhìn thấy anh Diệp sẽ yêu anh ấy. Một người là người tôi yêu, một người là người tôi nợ, lỡ như… tôi nói là lỡ như, hai chị em chúng tôi thực sự vào vai hai cô gái tranh giành một chàng trai, bố mẹ và anh trai làm sao ngẩng mặt nhìn người khác đây?"

Một bên là con gái nuôi và em gái đã nuôi nấng mười bảy năm không thể nói bỏ là bỏ, một bên là con gái và em gái ruột mà mình đã nợ nó mười bảy năm tình cảm, thiên vị ai cũng không được, hoặc là nói, thiên vị ai cũng là bình thường.

Nghĩ đến đây, Tô Y Y liền cảm thấy khó xử, cô ấy không muốn những người thân yêu thương mình phải đối mặt với quyết định khó khăn như vậy, cho nên quyết định để bản thân chịu ấm ức.

"Hệ thống, tôi quyết định rồi, tôi sẽ mời chị ấy đi hải đảo."

Hệ thống phát hiện ký chủ chỉ muốn một cái thùng rác để giải bày tâm sự.

Về việc thùng rác đó có thể phản hồi và đưa ra gợi ý phù hợp hay không thì ký chủ hoàn toàn không quan tâm.

Tô Y Y vừa mới nắm chặt nắm tay hùng hổ ra quyết định, quay người lại liền hoảng sợ: "Hệ thống, lỡ như chị gái tôi thực sự thích anh Diệp, tôi phải làm sao đây?"

Hệ thống: […]

Nó chỉ là một hệ thống học sinh giỏi thúc giục ký chủ chăm chỉ học tập, tiến bộ mỗi ngày mà thôi, tại sao lại phải gánh vác một gánh nặng không nên gánh ở độ tuổi này?!

"Lỡ, lỡ như anh Diệp thay lòng đổi dạ, yêu chị gái tôi, vậy tôi…" Tô Y Y càng nghĩ càng sợ hãi, như thể cô ấy đã nhìn thấy cảnh Phó Diệp và Tô Vân Thiều nắm tay nhau bước vào nhà thờ, nước mắt đều muốn chảy ra ngoài.

Hệ thống tức giận: [Tô Y Y, cô có tiền đồ một chút có được không??]

Tô Y Y chưa từng bị hệ thống mắng: ???

Vì quá sốc, mắt cô ấy mở to đến mức luôn quên cả khóc.

Hệ thống: [Không phải chỉ là một người đàn ông sao? Đàn ông hai chân ở ngoài đường không phải đầy ra đấy sao? Sau khi học giỏi rồi, muốn kiểu đàn ông như thế nào mà không được?! Những người tốt nghiệp từ Thanh Bắc cũng chỉ có thể là cá trong ao của cô, ăn hay không ăn còn tùy thuộc vào tâm trạng của cô mà quyết định đấy?] ( app truyện T Y T )

Tô Y Y nghiêng đầu, luôn cảm thấy hệ thống nói có lý, nhưng lại có chỗ nào đó không đúng.

Hệ thống: [Nếu vị hôn phu của cô dám đối xử tệ với cô, bố và anh cô đều có thể cầm chổi lên đánh gãy chân chó của cậu ta! Dám có ý đồ với chị cô, liên tục chen chân vào mối quan hệ của hai chị em cô, mẹ cô còn không móc mắt cậu ta ra?]

Lời này thì không đúng rồi.

Tô Y Y thấp giọng phản bác: "Hệ thống, bố mẹ và anh trai tôi không hung dữ như vậy."

Hệ thống trong lòng thầm nói: Đó là bởi vì cô không biết, họ còn có thể hung dữ hơn nữa kìa!

Tô Y Y là một người bình thường, tầm nhìn có hạn không nhìn thấy được, nhưng hệ thống đã tận mắt chứng kiến ​​lá bùa của Tô Vân Thiều đã dọa ma quỷ chạy mất dép như thế nào.

Ôi trời, có lệ quỷ chạy vào!

Hệ thống sợ đến mức tất cả các cảm biến dữ liệu vô hình đều rút lại, vội vàng thúc giục: [Cô dành nhiều thời gian suy nghĩ về đàn ông như vậy, chắc chắn là vì tôi cho cô bài tập chưa đủ, nhanh làm đề đi! Hãy nghĩ đến những loại thuốc làm đẹp, dầu gội mọc tóc và giải pháp phục hồi mà cô hằng ao ước bấy lâu, rồi lại nhìn số điểm tích lũy thấp đến đáng thương của mình, cô còn lý do gì mà không giải đề??]

Đúng vậy! Tô Y Y nhanh chóng ngồi thẳng người và bắt đầu giải đề.

Đàn ông, không đúng, cá trong ao sao có thể quan trọng bằng gia đình được?!

Trước cổng biệt thự, Tô Vân Thiều gỡ lá bùa trên hàng rào, xé một góc để Vân Khê đi vào, sau đó lại dán lên.

Một số con ma nhỏ từ xa nhìn thấy liền kinh hãi đến chảy nước mắt.

Thiên địa ơi, quỷ keo kiệt vậy mà còn là quỷ tiêu chuẩn kép nữa!

Một người một quỷ yên lặng đi lên lầu, bước vào trong phòng, Tô Vân Thiều dán một lá bùa cách âm rồi nói: "Đã làm xong việc chưa?"

Vân Khê gật đầu: "Làm xong rồi."

Dựa trên tên và chân dung của nghi phạm do Vân Khê cung cấp, đội điều tra tội phạm và bộ phận đặc biệt đã cùng nhau hành động, hiệu quả cực cao.

Nhóm người đó mời vài cô gái trẻ đến biệt thự chơi, muốn giở trò cũ nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị bắt tại trận, ở hiện trường còn tìm được không ít ma túy.

Nghi phạm kêu gào tìm luật sư và trước khi luật sư đến sẽ không nói bất kỳ điều gì.

Các thành viên của bộ phận đặc biệt đã dán bùa cho họ, sau khi Vân Khê bước vào ở cùng với mấy người đó, chưa đầy ba phút, họ đã sợ đến tè ra quần, không dám cứng miệng nữa, cả chuyện bản thân bao nhiêu tuổi, thay quần áo ở đâu cũng đều nói ra.

Vân Khê: "Sự việc khá đặc biệt, vụ án không thể được xét xử công khai, nhưng nhìn đám súc sinh đó chịu cảnh tù ngục, còn cứu được các cô gái trẻ tuổi kia, tôi đã rất mãn nguyện rồi. Cảm ơn đại nhân, không có đại nhân, tôi thậm chí còn không thể rời khỏi biệt thự, thực sự không biết phải báo ân đại nhân như thế nào."

Thời gian làm quỷ của Vân Khê không dài, mặc dù cô ta đã ăn thịt người bạn thân nhất của mình để tăng cường sức mạnh, nhưng vì cô ta đã sử dụng phần lớn âm khí của mình để bảo vệ cơ thể của hai người họ, và để giải oan cho hai người, ban ngày cô sẽ nhập hồn vào xác chết để tìm kiếm cơ hội, sức mạnh còn lại không đủ để rời khỏi phạm vi biệt thự.

Tô Vân Thiều đưa cho cô ta một lá bùa có thể tăng cường sức mạnh trong thời gian ngắn, đồng thời để lại địa chỉ của mình, không ngờ sự việc lại được giải quyết nhanh chóng như vậy.

"Không cần, tôi đã nhận được báo đáp rồi."

Sau bữa tối, cô dùng công đức mới có được để sửa chữa một vài vết nứt nhỏ trên cây bút kia.

Đủ rồi.

Vân Khê không biết ý của cô là gì, chỉ cho rằng Tô Vân Thiều đang an ủi mình, không muốn cô ta báo đáp cái gì.

"Đại nhân, ngài đã giúp đỡ tôi và bạn thân của tôi nhiều như vậy. Tôi không có cách nào trả ơn ngài, chỉ có thể lấy thân báo đáp, mong đại nhân đừng chê..."

"Chờ một chút." Tô Vân Thiều giơ tay ngăn cản: "Có phải cô ở trong biệt thự lâu quá nên nghe nhiều mấy lời kỳ quái rồi?"

Không chỉ muốn vượt qua ranh giới giữa con người và ma quỷ mà còn muốn giẫm lên con đường bách hợp!

"Tôi nghe Cao đại nhân ở bộ phận đặc biệt nói rằng thiên sư có thể khống chế ma quỷ. Tôi chết rồi, chẳng còn gì ngoài thân xác ma quỷ này có thể dùng để báo đáp đại nhân."

Vân Khê nghĩ rằng Tô Vân Thiều là chê cô ta quá yếu đuối và không cần thiết nên căng thẳng bức móng tay, cẩn thận nhìn kỹ biểu cảm của Tô Vân Thiều: "Vân Khê có phải là quá si tâm vọng tưởng rồi không?"

Tô Vân Thiều: "..."

"Nếu không muốn xuống âm phủ đầu thai thì cứ ở lại." Vừa hay cô cũng đang thiếu quỷ sứ.

"Được." Trong nháy mắt, gương mặt của Vân Khê liền trở nên rạng rỡ, xoay người lao về phía giường: "Vậy tôi giúp đại nhân làm ấm... à, dọn giường."

Tô Vân Thiều quyết định tìm một số bộ phim truyền hình hiện đại với những suy nghĩ tích cực cho quỷ sứ mới được bổ nhiệm của mình để thay đổi cách nói chuyện không nghiêm túc này!

Vừa lấy điện thoại ra, liền nhìn thấy tin nhắn của Tần Sóc.

Tần Sóc: [Người của bộ phận đặc biệt đã nghe nói về khả năng của em, muốn làm quen với em.]

Tô Vân Thiều: [Có thể để người khác đi thay không?]

Tần Sóc: ???

Em xem đây là chỗ nào, lại còn đi thay?

Tần Sóc nghiêm túc suy nghĩ: [Không chấp nhận đi thay, em có thể từ chối nha~]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play