Chương 11: Lớp chọn

Gần đây, Bạch Ngải Đình rất bận rộn, bận rộn thiết lập “tình bạn” với Đổng Tây, tận dụng toàn bộ mối quan hệ xã giao của mình để tiếp xúc với cô ấy. Trong một tuần, cô ta còn tag tên Đổng Tây đến tận ba lần trên mạng xã hội, đăng mấy dòng trạng thái như là "Sắc mặt cậu hôm nay đã tốt hơn rồi đấy", "Trà bưởi buổi chiều uống ngon hơn trà sữa buổi sáng", "Tan học thì về nhà sớm một chút", làm như thể việc Cận Dịch Khẳng quan tâm đến Đổng Tây là dưới danh nghĩa của cô ta vậy. Nếu như không phải là do Bạch Ngải Đình yêu cậu đến mất trí, thì là do thói quen giả vờ đã ăn sâu vào tiềm thức của cô ta. 

Có lẽ Bạch Ngải Đình cũng gửi lời mời kết bạn cho Đổng Tây, nhưng danh sách bạn bè của cô ấy vẫn dừng ở con số 10.

Còn tài khoản vẫn luôn đâm chọt Bạch Ngải Đình là Long Thất lại không có động tĩnh nào. Diễn đàn trường gọi đây là "hiện tượng lạ", còn thi nhau đồn đoán rằng có phải cô cũng gia nhập vào đám quần chúng hóng hớt chuyện của "bộ ba ngược luyến Cận Bạch Đổng" hay không.

Hai ngày cuối tuần sôi nổi cuối cùng cũng tới. 

Hai ngày nay, Long Tín Nghĩa gửi rất nhiều tin nhắn cho cô, đại loại như "Em gái à, tối nay về nhà ăn cơm đi", rồi "Em gái à, đến đây ăn cơm trưa đi", "Đừng tức giận nữa" linh tinh kiểu vậy. Nhờ ơn Cận Dịch Khẳng tạo đường lui cho Long Thất, bây giờ Long Tín Nghĩa cúng bái cô như thần tài, hận không thể ngay lập tức thỉnh cô về nhà.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về dịch giả Bạch Tư Lăng và được đăng tải trên Luvevaland.com. Để ủng hộ dịch giả cũng như theo dõi "Nữ giáo", xin hãy ấn like blog "Đường Tiểu Bảo là một con mèo béo" để cập nhật truyện sớm nhất. Bản copy trên những trang re-up sẽ không đầy đủ, mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ dịch giả.

Long Thất vẫn không thèm đếm xỉa, còn thẳng tay xóa luôn số của Cận Dịch Khẳng.   

Việc cậu theo đuổi Đổng Tây đã có bước ngoặt mới vào sáng thứ Hai. Trước giờ tự học, trong lớp rất ồn ào. Hai nữ sinh bàn trên bàn dưới bên cạnh đang chụm đầu tám chuyện. Long Thất đang ngồi dũa móng tay. Bạn cùng bàn của cô đang làm bài tập, thực ra là đang làm bù bài tập về nhà cho cô.

Trên bàn của Đổng Tây đặt một cái túi giấy rất lớn. Cô ấy bỏ từng cái bình giữ nhiệt đã được rửa sạch vào trong túi, đặt cả tập ảnh và những món quà mà Cận Dịch Khẳng đã tặng vào trong đó, động tác rất nhẹ nhàng, không hề phát ra tiếng động. Vì thế, ngoài Long Thất vẫn luôn nhìn cô ấy ra thì chẳng còn ai phát hiện ra điều này. Đến khi xếp chiếc bình cuối cùng vào trong túi, cô ấy vô tình tạo ra tiếng loảng xoảng, lúc bấy giờ đám bạn học xung quanh mới chú ý đến. Vốn dĩ chỉ có vài người nhìn sang, dần dần trở thành hiệu ứng domino, ai nấy đều tập trung nhìn về phía đó.

Nhất cử nhất động của cô ấy đều bị mấy chục cặp mắt dõi theo.

Sau khi thu dọn mọi thứ, Đổng Tây cầm túi đứng dậy bước ra ngoài.

Không có ai đi theo, nhưng mấy nam sinh vẫn vô thức bám vào thành cửa sổ, ngó ra hành lang, tiếng bán tán cũng lớn dần. Long Thất kéo tai nghe xuống, trở thành người thứ hai bước ra khỏi phòng học. Đổng Tây mắt nhìn thẳng phía trước, Long Thất đi đằng sau, duy trì khoảng cách mười bước.

Cô ấy đi vào khu lớp học của khối lớp chọn.

Trùng hợp là lúc này giáo viên đang đi họp nên không có ai quản lý học sinh, vì vậy ngay cả lớp đứng đầu cũng không tránh khỏi ầm ĩ. Đổng Tây có rất nhiều bạn học cũ ở đây. Khi cô ấy đi ngang qua, hầu như mọi người đều thò đầu ra cửa sổ, nhìn cô ấy đi về góc hành lang phía Đông.

Cận Dịch Khẳng đang ung dung ngồi tháo dỡ phụ kiện điện thoại của bạn cùng bàn.

Không biết cậu lây thói quen này từ ai, đến giờ vẫn không thay đổi. Đổng Tây đứng trước mặt mà cậu vẫn hồn nhiên không hay biết, cứ thế cầm tua vít vặn vặn. Có chăng là do lớp học ồn ào bỗng trở nên im ắng, hoặc là do chiếc túi giấy mà Đổng Tay đặt trên bàn đã chắn mất ánh sáng phía trước, lúc này Cận Dịch Khẳng mới nhận ra điều bất thường, bèn ngẩng đầu lên.

Long Thất đứng ở cửa sổ phía sau nhìn họ.

Hai người đều đang mặc đồng phục. Tay áo sơ mi của Cận Dịch Khẳng được xắn  lên tận khuỷu tay. Đổng Tây mặc một chiếc áo len màu xanh ngà bên ngoài áo sơ mi, tóc xõa trên vai, dịu dàng như nước. Một cương một nhu tạo ra sự tương phản mạnh mẽ. Bầu không khí trong lớp có phần căng thẳng mà tinh tế. Long Thất bỏ hai tay vào túi áo, lẳng lặng đứng nhìn.

Đổng Tây nói trước: "Tôi đến trả cái này cho cậu."

Giọng điệu vẫn lạnh nhạt, vẫn như ngày thường, cô ấy nhìn thẳng vào Cận Dịch Khẳng như cái cách cậu nhìn cô ấy tuần trước.

Cô ấy nói tiếp: "Mặc dù chúng ta học chung với nhau mấy năm, nhưng giữa tôi và cậu ngoài việc ở chung một khu nhà ra thì gần như không có điểm chung nào khác. Cảm ơn cậu mấy ngày nay đã quan tâm đến tôi. Nếu như cậu đang nghiêm túc thì cậu nên biết nguyên tắc của tôi, chính là trước khi tốt nghiệp thì tôi chắc chắn không có suy nghĩ về phương diện kia. Còn nếu cậu chỉ là do nhất thời nổi hứng thì tôi mong cậu hiểu rằng, đừng mang mối quan hệ tình làng nghĩa xóm ra để vui đùa.”

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về dịch giả Bạch Tư Lăng và được đăng tải trên Luvevaland.com. Để ủng hộ dịch giả cũng như theo dõi "Nữ giáo", xin hãy ấn like blog "Đường Tiểu Bảo là một con mèo béo" để cập nhật truyện sớm nhất. Bản copy trên những trang re-up sẽ không đầy đủ, mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ dịch giả.

Long Thất cảm thấy Đổng Tây nói quá hay.

Đối đáp một cách rất đúng mực và lý trí, trông hoàn toàn không có vẻ gì là bị thế công của Cận Dịch Khẳng mấy ngày qua làm lung lay. Long Thất trông thấy ánh mắt sáng ngời của cô ấy, cảm thấy Cận Dịch Khẳng lần này tiêu đời rồi, hết cách chống trả. Mấy nam sinh trong lớp không nhịn được mà ồ lên, cảm thấy vụ này khó xơi đây.

Chỉ có Cận Dịch Khẳng là dửng dưng đặt tua vít lên bàn. Một người đứng một người ngồi cứ như vậy mà đối diện với nhau. Sự chủ động của Đổng Tây trông có vẻ sắp bị Cận Dịch Khẳng soán chỗ. Bầu không khí chộn rộn trong lớp cũng dần lắng xuống.

Đúng vào lúc này, nam sinh ngồi cạnh cửa lớp phía sau nhẹ giọng nói: "Bạch Ngải Đình đến rồi."

Đổng Tây vừa định nhìn về phía đó thì Cận Dịch Khẳng đã kéo ghế đứng dậy. Tầm mắt cô ấy liền bị cậu chắn mắt, tay cũng bị cậu nắm lấy, kéo cô ấy đi về phía cửa sau: "Tôi đưa cậu về lớp."

Long Thất đang đứng bên ngoài nheo mắt nhìn.

Giây phút Cận Dịch Khẳng đi tới cửa lớp phía sau liền chạm mặt Bạch Ngải Đình vừa mới bước đến. Cô ta lập tức quay đầu nhìn họ, hết nhìn Cận Dịch Khẳng lại nhìn Đổng Tây, rồi nhìn xuống bàn tay của hai người. Đột nhiên có nam sinh đứng dậy che cho Cận Dịch Khẳng, tầm nhìn của Bạch Ngải Đình nhanh chóng bị chặn lại. Đám con trai bên cạnh đang ồn ào thảo luận.

Long Thất theo sau họ rời khỏi hành lang.

Cô bước đi trong gió, nhìn Cận Dịch Khẳng và Đổng Tây đi phía trước. Lúc cậu đưa cô ấy vào lớp, thậm chí còn nhẹ nhàng đặt tay sau lưng cô ấy như đang che chở. Long Thất chuẩn bị bước vào thì đúng lúc cậu bước ra. Hai người đối mặt với nhau trước ngưỡng cửa chật hẹp, cậu còn cố ý nghiêng người nhường cô đi vào trước. Long Thất nhìn cậu với ánh mắt toé lửa. Trong mắt Cận Dịch Khẳng đầy vẻ đắc ý, còn mắt cô chỉ toàn sát khí.

Đổng Tây đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích từ thời khắc này. Cận Dịch Khẳng không những ở trước mặt mọi người bày tỏ thái độ yêu thích với cô ấy, mà còn chính thức xé rách thể diện của Bạch Ngải Đình. Kế sách “biến địch thành bạn” của Bạch Ngải Đình cũng vì thế mà sụp đổ. Cô ta lập tức lên web trường, xoá toàn bộ những dòng trạng thái từng tag Đổng Tây đi, đã thế còn đăng tải vài bức ảnh chụp chung với một cặp vợ chồng vào ngày sinh nhật mình, với dòng caption: "Chú và dì Cận trông trẻ quá đi ạ. Cảm ơn chú dì đã tổ chức sinh nhật cho con."

Mấy bức ảnh này rất có thâm ý. Thứ nhất, cô ta muốn tuyên bố với bên ngoài rằng cô ta và Cận Dịch Khẳng là thanh mai trúc mã, nhằm chặn miệng đám anh em không thức thời của Cận Dịch Khẳng, để bọn họ không được đem chuyện này đi nói lung tung. Thứ hai, đó là ra oai phủ đầu với Đổng Tây, vô hình chung chụp cái danh “kẻ thứ ba” cho cô ấy. Thứ ba là muốn nhắc nhở Cận Dịch Khẳng, để cho cậu nhớ kỹ rằng bố mẹ cậu rất thiên vị cô ta.

Một mũi tên trúng ba con chim.

Thế mà lúc Cận Dịch Khẳng và Long Thất qua lại với nhau lại không thấy chỉ số thông minh của cô ta tăng cao đột biến như vậy.

Nghĩ kỹ thì có lẽ nhân phẩm và gia cảnh của Đổng Tây tạo thành mối uy hiếp đến ưu thế của Bạch Ngải Đình. Cô ta sợ rằng chẳng may Cận Dịch Khẳng thật sự nghiêm túc với Đổng Tây, lại lo bố của Cận Dịch Khẳng biết được còn có ứng cử viên sáng giá hơn cô ta, cho nên mới nóng vội muốn mượn dư luận chèn ép Đổng Tây trước khi cô ấy có suy nghĩ khác. Ngoài việc đó ra, cô ta cũng không có lập trường gì để giận dỗi với Cận Dịch Khẳng, chỉ có thể thức thời giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

Xét cho cùng, người yêu Cận Dịch Khẳng nhất, nguyện ý cung phụng và chiều chuộng cậu như bảo bối cũng chỉ có Bạch Ngải Đình mà thôi.

Tuy nhiên, Cận Dịch Khẳng lại chướng mắt loại tình yêu này. Thứ cậu muốn là kiểu lửa gần rơm như Long Thất.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play