Gặp Lại Cô Ấy

Chương 6: Về thầy Dư


3 tháng

trướctiếp

Dư Minh, tốt nghiệp một một trường đại học danh tiếng, năm xưa từng làm giáo viên ở một trường trung học cơ sở trọng điểm của thành phố, sau đó thi đậu nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp nghiên cứu sinh bắt đầu gây dựng sự nghiệp, trở thành một doanh nhân nổi tiếng, ngoài ra anh ta còn có một thân phận khác, khi internet nổi lên anh ta còn kiêm theo cả nghề nghiệp giáo viên dạy online, lượng fan của anh ta ngày càng đông và cũng kiếm thêm được một khoảng từ các lớp học trực tuyến.

Cảnh sát Lý ở trong phòng làm việc xem tư liệu về nạn nhân.

Anh ta chết cách đây ba ngày trước, trạng thái khi chết cực kỳ thê thảm, anh ta bị một người phụ nữ không có bất kỳ liên hệ nào với anh ta sát hại, sau khi người phụ nữ giết anh ta, người nọ còn ngồi lại hiện trường hút thuốc rồi thản nhiên gọi cảnh sát đến.

Nhưng cho tới bây giờ cũng không có ai biết động cơ phạm tội của người phụ nữ là gì.

Cảnh sát Lý nhíu mày, nghĩ tới thầy Dư trong trí nhớ của Mai Lộ Lộ, liệu Dư Minh có phải là giáo viên tiểu học của Mai Lộ Lộ hay không? Nhưng tại sao trong tư liệu cá nhân của Dư Minh lại không tìm thấy thông tin liên quan?

Năm đó rốt cuộc còn xảy ra chuyện gì?

“Rất khó để thảo luận vấn đề này." Mai Lộ Lộ gần như không nói tên người kia.

“Phần lớn trẻ em trời sinh sẽ có tâm lý sùng bái đối với người lớn, đặc biệt là những đứa trẻ thiếu vắng tình yêu thương của cha mẹ." Trong phòng thẩm vấn, thanh âm của Mai Lộ Lộ đã không còn vui vẻ như trước.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

"Khi tôi còn nhỏ, thầy Dư dường như là người lớn tốt nhất trong những người lớn mà tôi từng gặp, khi đó tôi đặc biệt hâm mộ con gái thầy ấy, nhưng tôi cũng không biết vợ thầy ấy và thầy ấy đã ly hôn, hơn nữa vợ thầy ấy còn không cho thầy ấy gặp con gái."

“Tên đầy đủ của anh ta là gì?”

“Dư Minh.”

Lúc Dư Minh đi ra thì trời đang mưa to, những học sinh tiểu học khác trong trường đã liên tục được cha mẹ đón về, trong góc tòa nhà dạy học chỉ còn lại một cô bé.

Cô là một người có một đôi mắt rất sáng, nhìn màn mưa to ngoài trời, cô bé thỉnh thoảng còn vươn bàn tay nhỏ bé ra đón lấy từng hạt mưa, chỉ có trẻ con mới có tâm tình như vậy.

Dư Minh sửng sốt một chút, sau đó anh ta đi tới và hỏi: "Mai Lộ Lộ?”

Mai Lộ Lộ lập tức quay đầu lại, nhìn thấy thầy giáo mình thích, hai mắt cô đều sáng lên, cô cung kính chào hỏi: "Chào thầy Dư."

"Mẹ em chưa đến đón em sao?"

Hôm nay mưa rào còn có sấm chớp, buổi sáng trời còn trong, bọn nhỏ cũng không mang ô, vậy nên đa số đều đã được cha mẹ đón về

Mai Lộ Lộ ngượng ngùng nói mẹ mình cũng có tới trường đón người, nhưng bởi vì em trai cô không giúp cô xin nghỉ nên cô đã đánh nhau với em trai một trận, kết quả mẹ thấy em trai bị đánh liền tức giận và chỉ đón mình em trai về nhà.

Thầy Dư liền nói: "Nhà của em xa không? Nếu không ngại thì để thầy đưa em về?”

“Không cần đâu ạ.” Tiểu Mai không muốn làm phiền một giáo viên tốt như vậy, lại càng sợ sau khi thầy Dư đưa cô về nhà thì mẹ cô lại mắng cô, mẹ cô nhất định sẽ nói cô không nghe lời, đại loại là vậy.

Tiểu Mai vốn chuẩn bị chờ mưa tạnh mới trở về, nhưng hiện tại vì sợ thầy Dư đưa cô về nhà nên cô cắn răng đội cặp lên đầu rồi lao vào màn mưa tầm tã.

Kết quả Tiểu Mai mới chạy được vài bước thì bỗng nhiên có một chiếc ô che trên đỉnh đầu cô.

“Thầy tiện đường nên tiễn em một đoạn." Thầy Dư đi tới cầm lấy cặp sách của cô và nói.

Tiểu Mai đỏ mặt, cô càng thêm lo lắng lỡ như một lát mẹ cô nói với thầy ấy chuyện cô không vâng lời ở nhà thì làm sao bây giờ?

Thầy Dư lại hỏi: "Thầy có một đứa con gái cũng không kém em bao nhiêu, nhưng thành tích của con bé lại không tốt bằng em.”

Nói đến thành tích của mình, Tiểu Mai không nhịn được liền sinh ra một cảm xúc tự hào, chuyện cô kiêu ngạo nhất chính là cô thông minh, thành tích đặc biệt tốt, cô lập tức chuyển sang chế độ máy hát và hào hứng lên tiếng: "Thật ra ngay từ đầu thành tích của em cũng không tốt như bây giờ, bài kiểm tra đầu tiên em chỉ được có 6 điểm.”

“Vậy sao?” Thầy Dư dường như rất kinh ngạc, anh ta liền hỏi lại: "Lúc đó em thật sự vượt qua kì thi à? Thầy còn tưởng rằng thành tích của em ngay từ đầu đã tốt như vậy.”

Tiểu Mai càng thêm kiêu ngạo, chưa từng có người lớn nào nghiêm túc nghe cô nói chuyện như vậy, như thể cô là người quan trọng còn hơn cả em trai: "Em chưa từng đi học mẫu giáo, lúc em học lớp một, mới nhập học em cũng không biết thi cử là cái gì, em còn tưởng rằng là mọi người đang ngồi vây quanh bên đống lửa để sưởi ấm.”

Thầy Dư cũng cười theo, bên ngoài trời vẫn còn mưa to, Tiểu Mai giẫm lên từng bãi nước mưa, khuôn mặt non nớt đều tràn ngập cảm giác vui vẻ: "Bởi vì em chưa từng được đi học mẫu giáo cho nên lúc nhập học em ngồi ở hàng cuối cùng, vì vậy mà em không thể nhìn thấy bảng đen, lần thi thứ nhất em không hiểu cái gì cả, vậy nên em chỉ thi được có 6 điểm."

“Vậy sau đó em làm sao hiểu được?" Giọng điệu của thầy Dư có chút khoa trương.

“Sau khi chuyên chú nghe xong hai tiết thì em bắt đầu nắm được cách ghép âm và từ từ hiểu được toàn bộ. "Tiểu Mai nói.

“Vậy em cũng thật lợi hại đấy." Thầy Dư không tiếc lời khen ngợi cô: "Nếu con gái thầy có thể thông minh như em thì tốt rồi.”

Tiểu Mai có chút ngượng ngùng, từ trước đến nay cô luôn tỏ ra kiêu ngạo tự mãn, cảm thấy tất cả mọi người đều không sánh bằng mình, nhưng đây là lần đầu tiên cô an ủi người khác: "Có thể là vì hiện tại con gái thầy chưa chuyên tâm vào việc học hành, nếu con gái thầy mà tập trung học tập thì chắc chắn là thành tích còn tốt hơn cả em nữa.”

Hai người đang đi trên đường, trên đường lúc này cũng có những bạn nhỏ khác đi theo bên cạnh cha mẹ mình, có vài bạn nhỏ tự mình che một cái ô nhỏ, mẹ thì che một cái ô lớn, nhưng vừa nhìn đã biết bọn họ là người một nhà.

Có một số trẻ em thì dùng chung ô với cha mẹ.

Tiểu Mai đi theo bên cạnh thầy Dư, mặc dù ô của thầy ấy rất lớn nhưng nước mưa vẫn có thể tạt vào người của Mai Lộ Lộ, nhưng cô vẫn cảm thấy rất vui vẻ.

Cho đến khi có một giọng nói xuất hiện trong màn mưa.

“Mai Lộ Lộ.”

Mai Lộ Lộ ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mẹ cô đang cầm ô đi về phía này.

Mẹ tức giận thì tức giận, nhưng sau khi về nhà, thấy mưa còn chưa tạnh, bà ấy vẫn quyết định tới trường đón con gái mình.

“Mau tới đây, tại sao lại làm phiền thầy như thế?”

Mai Lộ Lộ sợ thầy Dư và mẹ trò chuyện nên vội vàng chạy đến dưới ô của mẹ mình.

Nhưng mà đã không còn kịp rồi.

Thầy Dư nói: "Tôi thấy con bé ở trường một mình mà không có ai đón nên muốn đưa con bé về.”

Mẹ cô vừa nghe thấy lời này, có cảm giác giống như là thầy ấy đang chỉ trích bà ấy không đến đón con gái, bà ấy lập tức phản bác lại: "Con bé đánh nhau với em trai và làm cho thằng bé chảy máu mũi, tôi bắt con bé xin lỗi nhưng con bé vẫn cứng đầu không chịu nên mới nhất thời tức giận.”

Mặt Tiểu Mai lập tức trở nên đỏ bừng: "Là em trai không giúp con xin nghỉ, còn nói với chủ nhiệm lớp con trốn học xuống sông bắt cá, làm hại con bị chủ nhiệm lớp mắng.”

“Con nói bậy bạ gì đó!” Mẹ cô lập tức quát lớn.

Thầy Dư nhìn về phía Tiểu Mai, Tiểu Mai ủy khuất sắp khóc, cô không phải thật sự muốn đánh em trai, nếu em trai không chỉnh cô thì cô tuyệt đối sẽ không chỉnh em trai.

Thầy Dư nói: "Chắc là em trai em ấy không xin phép cho em ấy, hôm nay em ấy còn bị chủ nhiệm lớp mắng.”

Thầy Dư uyển chuyển nói: "Mẹ bạn học Mai Lộ Lộ, có đôi khi trẻ con sẽ nói dối, cha mẹ phải sửa tật xấu này ngay từ khi còn nhỏ, nếu không lớn lên sẽ không còn dễ sữa nữa.”

Tiểu Mai lập tức hiểu được ý tứ của người nọ, thầy Dư đang khéo léo ám chỉ em trai cô nói dối.

Mẹ Mai Lộ Lộ cảm thấy xấu hổ nên chỉ có thể nói: "Tôi sẽ về hỏi nó một chút.”

Thầy Dư nhìn Mai Lộ Lộ một chút, cô mặc áo ngắn tay màu trắng, sau khi bị nước mưa làm cho ướt đẫm, quần áo lúc này đã dán chặt lên thân thể gầy gò non nớt, trông có chút đáng thương và cũng đáng yêu hơi vài phần.

Mai Lộ Lộ vui vẻ phất phất tay về hướng thầy Dư, trên gương mặt non nớt còn mang theo một chút vui vẻ: "Thầy D, tạm biệt, cám ơn thầy Dư đã đưa em về!"

“Hẹn ngày mai gặp lại, sau khi về nhà nhớ phải nghiêm túc làm xong bài tập đấy.”

“Em đã làm xong ở trường rồi." Tiểu Mai ưỡn ngực, kiêu ngạo nói.

Thầy Dư cười híp mắt phất phất tay, đưa mắt nhìn cô bé sôi nổi dần khuất bóng trong màn mưa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp