Tối nay, Diệp Hoan tiếp tục vào không gian học khắc họa bùa dưỡng hồn. Cô dựa theo truyền thừa trong đầu học khắc loại bùa này. Bởi vì loại bùa dưỡng hồn này có hiệu quả hơn loại bùa lưu truyền ở giới huyền học hiện giờ. Diệp Hoan định sau khi học được sẽ khắc cho mẹ ruột một cái, để bà ấy mang theo bên mình. Thứ này có ích với việc khôi phục bình thường của bà ấy.
Khắc bùa chú phải tận tay dùng dao, việc này khó hơn dùng bút vẽ bùa nhiều. Tỉ lệ thành công cũng thấp. Nhưng để mẹ ruột có thể sớm ngày đeo bùa an hồn do cô khắc, Diệp Hoan cầm gỗ đào, kiên nhẫn điêu khắc từng miếng từng miếng, dụng công hơn khi trước nhiều. Cho tới sau nửa đêm, điêu khắc tới mỏi mắt, cô mới tu luyện một lúc, ngủ một giấc.
Ngày hôm sau, khi ba mẹ và Diệp Hoan tới trấn Phượng Hoàng, có nói gì bà bà cũng không đi theo. Diệp Hoan sợ bà ấy không biết dùng bếp ga, để lại một ít tiền cho bà ấy, bảo buổi trưa bà ấy mua đồ ăn ở gần đây.
Bà bà lẩm bẩm: “Ở thành phố mua gì cũng tốn tiền, sống ở nông thôn tiết kiệm hơn.”
Diệp Hoan cười, biết bà cụ ở trong thôn tiết kiệm quen rồi, vừa tới thành phố sống không quen lắm. Rõ ràng cô đã đích thân mua quần áo cho bà bà và mẹ, mẹ mặc quần áo mới, nhưng bà bà lại không nỡ mặc, cứ mặc đồ cũ. Diệp Hoan cũng hết cách với bà ấy.
Lần này, Lục Vân Triết vẫn tìm bạn cũ Chu Văn Bác mượn xe, lái xe tới trấn Phượng Hoàng. Ông ấy không biết đường, Diệp Hoan chỉ đường. May mà Diệp Hoan đã dùng bùa an hồn cho mẹ trước, Khương Nhã bình tĩnh suốt dọc đường, không xuất hiện chuyện nói nhảm.
Thực ra ngoài triệu chứng thi thoảng bị hỗn loạn trí nhớ, phần lớn thời gian Khương Nhã giống như người bình thường, không nhìn ra khác biệt gì. Bản thân Khương Nhã cũng biết, bà ấy từng nói, trước khi hoàn toàn khỏe lại, bà ấy sẽ không tùy tiện ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT