Khương Nhã vùng vẫy đòi ngồi dậy, Diệp Hoan và Lục Vân Triết đỡ bà ấy ngồi. Khương Nhã ngồi dậy, sau đó bỗng nhiên sờ bụng của mình, hỏi: “Vân Triết, con của chúng ta đâu, đi đâu rồi? Sao bụng em lại bằng phẳng thế này?”
Lần này Diệp Hoan có thể chắc chắn ký ức của mẹ ruột đã dừng lại ở mười mấy năm trước.
Nhưng Khương Nhã đột nhiên không biết lại nhớ ra gì, lẩm bẩm nói một mình: “Không đúng, con của em đâu, con của em ở đâu rồi?”
Đợi Lục Vân Triết kéo Diệp Hoan tới trước mặt Khương Nhã, nói: “Đây chính là con gái của chúng ta, đã lớn rồi.”
Không ngờ lời của Khương Nhã lại thay đổi: “Các người là ai, sao lại ở nhà tôi? Tôi không quen các người, ba tôi đâu, ba tôi ở đâu?” Sau đó bà ấy đột nhiên nói: “Đầu đau, đau quá…”
Lục Vân Triết gấp gáp hỏi: “Tiểu Nhã, đầu của em rất đau sao?” Ông ấy quay đầu nói với con gái: “Hoan Hoan, phải làm sao? Mẹ con đau đầu, con có thể khám cho bà ấy không, nếu không thể, chúng ta mau mời sư phụ con về!”
“Ba, mẹ con không sao, con có thể chăm sóc bà ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play