Lý Vệ Hoa nói: “Mọi người đừng khách sáo! Cũng là bản thân Hoan Hoan giỏi giang, từ nhỏ không khiến chúng tôi bận tâm gì, học cũng giỏi, còn biết chăm sóc Đông Đông và Nam Nam…”
Ba người ngồi xuống nói chuyện của Diệp Hoan, Diệp Trường Vinh xách thùng tương về, lại nói chuyện khách sáo một phen.
Lý Vệ Hoa bắt đầu bận rộn bưng món lên, mọi người ngồi xuống vừa ăn vừa nói. Diệp Hoan vội giúp đỡ, Khương Nhã cũng muốn giúp, Diệp Hoan không cho, sợ cơ thể bà ấy dễ mệt.
Trước đây phần lớn thời gian Khương Nhã đều bị nhốt trong nhà, thời gian nằm trên giường khá dài, chắc chắn thể lực không được tốt. Nếu không phải mỗi lần Diệp Hoan lén lút dùng một viên Thái Cực Châu khởi tử hồi sinh cho mẹ ruột, chắc chắn Khương Nhã không thể đi lại nhanh như vậy, còn có thể đi đường xa.
Dù sao thì Diệp Hoan có đồ tốt, hận không thể dùng hết cho mẹ ruột, mong bà ấy sớm ngày khỏe lại. Lúc đầu cô nhìn thấy hồn phách của mẹ ruột bị giam lỏng trong bình thủy tinh, luôn lặp lại không biết tung tích của bảo bối, cảnh đó khiến Diệp Hoan sợ hãi.
Diệp Hoan cho rằng tuy bà ấy không nuôi dưỡng cô nhưng lại vì cô mà hi sinh rất nhiều. Điều này khiến tình cảm của Diệp Hoan đối với mẹ ruột nhiệt liệt lại nhanh chóng, thậm chí vượt trên cả người ba đã tiếp xúc nhiều ngày. Cho nên Diệp Hoan có thứ gì ngon, đều lén lút cho mẹ dùng.
Đương nhiên Diệp Hoan không quên ba. Nhưng Diệp Hoan không cho ba dùng Thái Cực Châu, bởi vì hiện giờ Lục Vân Triết vốn không cần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play