Mẹ Lục già nên nói nhiều, lại nhắc chuyện bảo Lục Vân Triết tìm bạn đời.
Có lẽ Lục Vân Triết bởi vì tìm được con gái, trong lòng có hi vọng, không thấy phiền ghét lời bà cụ nói, mà kiên nhẫn trả lời: “Mẹ, con cháu tự có phúc của con cháu, chuyện của con con đã sớm sắp xếp rồi, không cần mẹ bận tâm nhiều. Mẹ yên tâm, sau này con già, tuyệt đối sẽ không làm phiền Cảnh Viễn…”
Trước đây Lục Vân Triết từng tính toán, không tìm được con ruột, cùng lắm già sẽ sống ở viện dưỡng lão, hoặc thuê một bảo mẫu tới nhà chăm sóc ông ấy; ông ấy có tiền còn có thể chịu khổ được sao? Bây giờ đã tìm được con gái, Lục Vân Triết càng không sợ. Nhìn dáng vẻ của con gái, cũng không giống kiểu không hiếu thuận, có con gái ở đây ông ấy sợ cái gì.
Mẹ Lục thấy con trai cả liền sầu muộn cho ông ấy: “Không phải mẹ lo con già rồi không ai chăm sóc sao, sao con lại thờ ơ như vậy, cũng không biết Khương Nhã đó có chỗ nào tốt, khiến con khăng khăng ôm khư khư cô ta cả đời. Phải rồi, hai hôm trước…” Mẹ Lục day trán nghĩ một lúc mới nhớ ra tên: “Già rồi, đầu óc không còn minh mẫn, cái cô tên Thượng Tinh đó, cầm đồ tới thăm ba con…Tuy mẹ không thích dáng vẻ của cô ta, nhưng quả thực con nên cân nhắc tìm một người.”
“Mẹ, xin mẹ đừng nói nữa được không, nếu mẹ còn nói nữa, con sẽ lập tức đi ngay!” Lục Vân Triết thật sự không muốn nghe mẹ ông ấy càm ràm, nhưng mỗi lần tới gần như đều sẽ bị như vậy. Nếu không phải sức khỏe của ba ông ấy không tốt, ông ấy sẽ không quay về thường xuyên.
Lục Vân Triết vốn không quan tâm Thượng Tinh như thế, nào, dù sao cũng cự tuyệt nhiều lần, bà ta không để tâm, thích làm gì thì làm.
“Được, cả ngày chê mẹ phiền, mẹ không nói nữa được chưa?” Mẹ Lục lại quan tâm con trai cả: “Vân Triết, con ăn cơm chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT