Diệp Hoan an ủi ông ấy nói: “Lần đó đã định sẵn là bỏ lỡ, bây giờ nhận nhau cũng không muộn.”
Gác lại nỗi hối hận của Lục Vân Triết, ông ấy hỏi con gái bán bùa bình an bao nhiêu tiền.
Diệp Hoan: “Người mua bùa đều là khách hàng cũ và người do khách hàng cũ giới thiệu, con bán rẻ, chỉ một vạn một lá.”
“Nếu thật sự có thể cứu mạng ba lần, quả thật bán rất rẻ. Bây giờ vật giá tăng vọt, bùa của con nên tăng giá mới đúng…” Lục Vân Triết không chỉ là giáo sư khoa khảo cổ, còn từng nghiên cứu kinh tế học, vô cùng có đầu óc kinh tế. Ông ấy không phải giáo sư mọt sách không biết gì, nếu không những năm qua ông ấy cũng không thể dựa vào việc mua bán hoặc trao đổi đồ cổ, góp được rất nhiều gia sản.
Diệp Hoan nghe ba nói bán rẻ, cảm thấy vô cùng có lý, nghĩ lần sau có nên nói với ông chủ Đường, bùa sắp tăng giá không, ít nhất bùa bình an phải bán đắt hơn một chút, bởi vì đối với người bình thường mà nói, đây là bùa giữ mạng. Nhưng chuyện này nên nói chuyện với ông chủ Đường thì hơn.
Nói mãi nói mãi, thời gian không còn sớm nữa, Diệp Hoan còn muốn tới chỗ sư huynh một chuyến, nhân cơ hội nói tạm biệt: “Ba, không còn việc gì nữa thì con về trước, sau này ba có việc tìm con, có thể gọi điện thoại cho con.”
Lục Vân Triết nói chuyện hăng say với con gái: “Sao con đi sớm vậy?” Thực ra ông ấy muốn con gái sống ở đây hơn, nhưng ông ấy biết quy định của trường, không cho sinh viên nội trú năm nhất ở bên ngoài, nên không yêu cầu Diệp Hoan ở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play