Vừa nói ra cái tên Bao Lực thì xung quanh kinh ngạc hô lên một tiếng.

Rất nhiều người đều không tự giác liếc nhìn về phía Hà Ngọc Yến cùng với người nhà họ Hà hôm nay được nghỉ ở trong nhà.

Sắc mặt của mẹ Hà hoàn toàn đen lại. Nhà bọn họ chướng mắt Bao Lực, càng sẽ không vì con gái xem mắt một lần với Bao Lực thì không cho phép sau này đối phương tìm đối tượng. Nhưng bác gái Cận trực tiếp ở trước cửa nhà bọn họ cố ý phô trương mà tuyên ba chuyện này chính là muốn dẫm lên mặt của nhà bà.

“Tôi biết lúc trước Bao Lực đã từng xem mắt với Yến Tử nhưng chuyện này không phải không thành công sao? Mẹ của Yến Tử, con người của chị tốt như vậy nên sẽ không để ý đúng không? Chỉ là đáng thương cho Yến Tử, nếu còn không thấy đối tượng thì sẽ phải……”

Câu nói tràn đầy ác ý cuối cùng còn chưa nói xong nhưng mọi người đều biết ý của bà ta.

Ngay lập tức mẹ Hà đã cầm cái chổi đặt ngay cửa lên, xem dáng vẻ kia là chuẩn bị đi đánh lộn.

“Mẹ, Lệ Lệ tìm được đối tượng đó là chuyện tốt. Cái loại người lùn, trên mặt lại đầy mụn như Bao Lực rất xứng đôi với Lệ Lệ.”

Mẹ Hà tràn ngập lửa giận nghe thấy những lời này của con gái thì dập tắt trong nháy mắt.

Bởi vì Lý Lệ Lệ chỉ cao có 1m50, trên mặt không có mụn nhưng lại có không ít tàn nhang. Về ngoại hình thì hai người này thật sự rất xứng đôi.

Có người không thích cái thái độ này của bác gái Cận, sau khi nghe thấy lời nói của Hà Ngọc Yến thì phụt cười thành tiếng.

Hà Ngọc Yến cũng mặc kệ chuyện khác, cô muốn nhanh chóng đánh trả bác gái Cận. Vì vậy cô tiếp tục nói: “Bác gái Cận vui vẻ như vậy chắc là nhà họ Bao không chỉ tìm công việc cho Lệ Lệ, chắc chắn còn cho rất nhiều lễ hỏi. Bác gái Cận thương Lệ Lệ như vậy, đến lúc đó của hồi môn không thể thiếu đâu……”

Nói tới đây, Hà Ngọc Yến cố ý ngước cằm lên nói với Lý Lệ Lệ không biết đã đi ra khỏi nhà họ Lý từ khi nào: “Đúng không, Lệ Lệ? Bao Lực là đối tượng tốt như vậy, cậu nhớ phải mang nhiều của hồi môn qua bằng không sẽ bị người khác khinh thường đấy.”

Lúc nãy sau khi bác gái Cận nghe thấy lời nói của Hà Ngọc Yến thì đã cảm thấy rất tức giận. Bây giờ lại nghe cô ấy khuyến khích con gái mình thì tức giận muốn mắng người, nhưng Lý Lệ Lệ cũng mặc kệ chuyện khác, chỉ lôi kéo bác gái Cận bắt đầu trở nên ồn ào nhốn nháo lại.

Hà Ngọc Yến nhân cơ hội lôi kéo Đại Bảo trực tiếp đi vào nhà.

Cửa lớn đóng lại, sau khi ngăn cách tiếng ầm ĩ ở bên ngoài, mẹ Hà nhịn không được phàn nàn: “Chỉ với nhân phẩm của tên Bao Lực kia thì không phải là người tốt. Bây giờ khoe khoang cái gì chứ?”

“Mẹ, sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ cảm thấy hối hận.” Hà Ngọc Yến đi rót ly nước, cô nghe thấy lời mẹ Hà, cười an ủi nói.

Cô không hề xem trọng loại người Bao Lực này.

Sau khi mẹ Hà nghe xong cũng gật đầu: “Cũng đúng, tuy rằng mẹ chưa từng gặp Bao Lực nhưng hắn ta làm chuyện khiến người khác cảm thấy ghê tởm.” Nói xong cái này, mẹ Hà rốt cuộc có tinh lực hỏi thăm chuyện của con gái: “Hôm nay con xem mắt như thế nào?”

Sáng sớm con gái đi theo thím Ngũ đi xem mắt, mẹ Hà cứ mong ngóng mãi. Nếu không phải vừa rồi bác gái Cận phô trương hạ bệ như vậy thì bà đã sớm kéo con gái về nhà hỏi rõ ràng. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần, người trong nhà trừ nhà anh ba ra thì toàn bộ đều ở đây. Bây giờ sau khi nghe thấy câu hỏi của mẹ Hà thì mỗi người đều nhìn lại đây.

Ngay cả chị dâu cả lắm mồm lúc này cũng không xen miệng vào.

Hà Ngọc Yến thấy vậy thì trực tiếp nói một lần chuyện xảy ra trong buổi xem mắt ở tiệm cơm quốc doanh.

“Không được……”

Mẹ Hà không ngờ rằng con gái lớn gan như vậy. Không nhìn trúng vị đồng chí Đổng kia vậy thì tìm tiếp thôi. Sao có thể tùy tiện lôi kéo người xa lạ ở trong tiệm cơm để hẹn hò chứ?

Ba Hà nghe xong cũng có thái độ muốn ngăn cản.

Hà Ngọc Yến biết người nhà sẽ có phản ứng như vậy.

“Mẹ, mẹ còn chưa gặp người đó mà. Chờ sau khi gặp người ta nói không chừng mẹ sẽ phát hiện người này không tệ đâu.”

Mẹ Hà không tin sẽ có vận may tốt như vậy.

Con gái tùy tiện bắt một người trên đường sao có thể tốt hơn so với người do thím Ngũ lựa chọn kỹ càng đúng không?

Lúc này Cố Lập Đông trong đề tài của hai mẹ con đang gặp phải phiền phức.

“Lập Đông, cái thằng nhóc này, quỷ đoản mệnh. Dáng vẻ xấu xí, không may mắn không tìm được vợ lại còn cố hết sức lực phá hư mối coi mắt nhà người ta sắp xếp. Tại sao lại có thể có loại người như mày chứ!”

Trong đại viện đông đúc, các hộ gia đình vừa mới ăn cơm trưa xong chuẩn bị nghỉ ngơi một chút thì bị tiếng mắng chửi đồng loạt đánh thức.

Không ít người đi từ nhà ra, vừa vặn nhìn thấy bác gái Trịnh đang đứng ở mái hiên cửa nhà Cố Lập Đông, hai tay chống nạnh tức giận mắng to.

Thấy hàng xóm lục tục đi ra, bác gái Trịnh càng kích động, quay đầu ngược về hướng phía nhà bác gái Khổng kể khổ: “Bà chị, chị đến vừa đúng lúc. Chuyện trong viện này rốt cuộc có phải chị phụ trách hay không?”

Vừa nói, bác gái Trịnh vừa đùng đùng kể quá trình coi mắt bị thất bại ra. Bên trong còn xen lẫn không ít chuyện riêng, thêm mắm thêm muối, nếu không phải tất cả mọi người trước đó đã nghe nói từ trong miệng Thẩm Thanh Thanh, sợ rằng đều cho rằng Cố Lập Đông đã làm ra chuyện tội ác tài trời. ( truyện trên app T Y T )

“Aiz, lời này cô nói không đúng rồi.”

Bác gái Khổng còn chưa kịp mở miệng, bác gái Phùng ở nhà chính đã không vui.

Bác gái Phùng là một bác gái quản lý chuyện linh tinh trong đại viện, chuyện gì trong đại viện cũng thuộc quyền quản lý của bà ấy. Bà không quản được, đương nhiên có bảo vệ khu nhận xử lý. Mà bác gái Khổng dù là bác gái quản lý chuyện vặt khác trong đại viện nhưng cũng không thể vượt qua bà ấy.

Lúc này, thấy bác gái Phùng đứng ra muốn bàn chuyện thị phi, bác gái Khổng lập tức thu liễm lại.

Bác gái Phùng cũng không muốn vòng vo loanh quanh, thấy bác gái Khổng thức thời im miệng, bà tiếp tục nói: “Em Trịnh, chuyện nhà cô sắp xếp coi mắt chúng tôi đều biết. Có liên quan gì đến Cố Lập Đông chứ? Rõ ràng là nhà các người không đủ ưu tú, con gái nhà người ta chướng mắt. Làm sao nào? Coi mắt thất bại còn tới tìm người ta kiếm chuyện à?”

“Nhưng mà… nhưng mà…”

Những người hàng xóm khác trong đại viện e ngại bác gái Trịnh khó đối phó nên trước đó không lên tiếng, bây giờ thấy bác gái Phùng lên tiếng, mỗi người đều đứng lên bênh vực.

——

“Làm sao? Làm sao? Các người đây là muốn bắt nạt tôi đúng không?”

Bác gái Trịnh vừa thấy cái thế này liền ngã nằm xuống đất la hét, vừa đánh lên bắp đùi vừa la lớn:

“Ai nha, tới xem một chút đi! Toàn bộ cả viện đều bắt nạt cô nhi góa phụ chúng tôi! Ông Đổng ơi là ông Đổng. Ông chính là sát nhân. Vì bảo vệ tài sản đơn vị mà bỏ lại ba mẹ con chúng tôi bị người bắt nạt. Tại sao không dứt khoát đưa ba mẹ con cùng đi theo…”

Bác gái Phùng thấy đối phương lại bắt đầu chơi xấu, nhịn xúc động muốn mắng người xuống, khuyên nhủ: “Em Trịnh, có chuyện gì thì nói với nhau, la hét cũng không giải quyết được vấn đề…”

Lời còn chưa nói hết, bác gái Phùng cũng cảm nhận được mình bị người khác đẩy ra. Tiếp đến bên tai vang lên một giọng nói khác: “Mẹ, mẹ! Mẹ không sao chứ! Tại sao các người lại bắt nạt mẹ tôi?”

Mọi người nhìn thấy người đến là con gái lớn Đổng Hồng Mai của bác gái Trịnh liền rối rít lui về sau mấy bước.

Được rồi, hai mẹ con nhà này đều không phải loại gì tốt lành. Lực sát thương cộng lại càng thêm kinh người.

Đổng Hồng Mai mặc kệ phản ứng của những người khác, sau khi đỡ mẹ cô ta từ dưới đất lên, trực tiếp vọt đến trước cửa nhà Cố Lập Đông, một cước đạp về phía cánh cửa đang đóng chặt.

Cô ta dùng sức rất lớn, nếu không phải cửa nhà này đã đổi lại, sợ rằng đã bị một cước của Đổng Hồng Mai đạp đổ.

“Dừng tay…”

Mọi người đến cản Đổng Hồng Mai nhưng cánh cửa vẫn đóng chặt không một chút động tĩnh.

Hàng xóm ở con hẻm bên cạnh nghe thấy động tĩnh rối rít chạy đến xem náo nhiệt. Cũng chính vào lúc này, hai mẹ con Đổng gia mới biết mình làm không công. Thì ra Cố Lập Đông không ở trong nhà, không biết là đi đâu chứ?

Kết quả này khiến cho bác gái Trịnh vô cùng không phục. Bà ta đảo tròng mắt một vòng, xoay người chạy về hướng bên ngoài.

——

Hà Ngọc Yến tạm thời không biết chuyện náo nhiệt xảy ra trong đại viện.

Khó khăn lắm cô mới thuyết phục được người nhà tạm thời không ngăn cản cô và Cố Lập Đông tìm hiểu. Hà Ngọc Yến định chuẩn bị nói chuyện với Cố Lập Đông vào ngày mai.

Sáng hôm nay ở nhà trọ Quốc Doanh Phạn, cô hỏi đối phương là có muốn làm đối tượng sống cùng mình không. Nhưng đối tượng sống chung chẳng khác nào kết hôn. Cô cần đối phương hiểu rõ tình huống cụ thể. Dù sao những nội dung chính của cốt truyện sẽ xảy ra cô cũng không thể nói rõ với Cố Lập Đông được.

Hà Ngọc Yến chỉ biết đối phương là một người có thể tin được, cố gắng làm việc, gây dựng sự nghiệp kiếm tiền. Đáng tiếc cuối cùng lại trở thành bàn đạp của nam chính Đổng Kiến Thiết. Ngay cả cuộc đời đã trải qua của Cố Lập Đông cũng có nhiều chuyện không hợp lý, ngày mai cũng phải thương lương lại.

Ngay vào lúc Hà Ngọc Yến chuẩn bị cho ngày mai thì nghe thấy bên ngoài có rất nhiều tiếng ồn ào.

“Kim Hoa, mặc dù điều kiện nhà cô không tốt nhưng làm sao có thể tìm một đối tượng không cha không mẹ cho con gái chứ? Chậc chậc… Sau khi tôi nghe chuyện này còn giật mình. Nghe nói điều kiện của đối tượng mà thím Ngũ tìm cho Yến Tử cũng được. Tại sao cuối cùng lại tìm một người như vậy?”

Trong ngõ, bộ dáng bác gái Cận vô cùng kích động. Bà ta đứng ở cửa nhà họ Hà, không chờ mẹ Hà đuổi người đã đùng đùng nói một đoạn này. Chờ đến khi thấy những người khác trong ngõ đang vểnh tai lên nghe, lòng bác gái Cận càng vui sướng hơn.

Hừ, người họ Hà không có ai tốt, đặc biệt là con nhóc Hà Ngọc Yến này, toàn là một lũ lòng dạ đen tối, lại lôi kéo con gái bà ta gây chuyện, còn dẫn dắt con gái bà ta yêu cầu của hồi môn. Những chuyện này làm bác gái Cận vô cùng tức giận.

Cũng may vận khí bà ta tốt, đi ra ngoài mua nước tương lại bị một người phụ nữ mắt tam giác lôi kéo. Người phụ nữ nói mình họ Trịnh, lôi kéo bà ta nói một lúc, lúc này bác gái Cận mới biết hóa ra kết cục sáng nay cô gái Hà Ngọc Yến đi coi mắt là như vậy.

Ha ha, người phụ nữ mắt tam giác kia còn khuyến khích bà ta khiến cho đối tượng không cha không mẹ kia của Hà Ngọc Yến thất bại. Bà ta không thèm làm thế đâu.

Bác gái Cận nghĩ kỹ rồi, bà ta đem chuyện Hà Ngọc Yến tìm một đối tượng như vậy truyền ra ngoài, để cho hai người này nhanh chóng kết hôn. Đến lúc đó con gái bà ta gả cho đối tượng tốt như Bao Lực, vừa vặn có thể lấy Hà Ngọc Yến ra so sánh. Như vậy càng chứng tỏ vận khí bà ta tốt, cũng có thể khiến mẹ chồng tương lai từ bỏ ý định với Hà Ngọc Yến.

Bà ta sẽ không quên hôm nay con gái đi coi mắt với Bao Lực, mặc dù đối phương đồng ý nhưng khi nhắc đến Hà Ngọc Yến thì vẫn có loại cảm giác không cam lòng, bà ta vẫn nhìn ra được.

Hừ, chỉ cần Hà Ngọc Yến gả cho quỷ nghèo vô dụng. Cuộc sống tra tấn cô ta người không ra người. Đến lúc đó xem Bao Lực sẽ còn liếc cô ta một cái nào nữa hay không?

===

Editor: Còm men nhiều lên nha cả nhà ơiiii <3 <3 <3

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play