Hai người nhìn nhau một lúc lâu ở trên hành lang.
“Nếu như tôi muốn giết anh.” Trì Thanh nhìn vào mắt Giải Lâm, nói từng câu từng chữ: “Có ít nhất mười cách sẽ không để lại bất cứ manh mối nào, rất dễ dàng có thể khiến cho bên cảnh sát hoàn toàn không tìm thấy hung thủ, thậm chí có thể là không ai phát hiện ra vụ án đã xảy ra, cũng có nghĩa là sẽ không ai phát hiện anh đã chết.”
Giọng điệu của Trì Thanh không hề dao động khi nói chuyện, chỉ nghe qua giọng điệu này mà Giải Lâm có cảm giác như thể mình đã là một xác chết trong mắt anh rồi.
Giải Lâm từng thấy rất nhiều cách cảnh cáo người khác, nhưng kiểu này vẫn là lần đầu tiên.
Giải Lâm mỉm cười: “… Không cần tàn nhẫn như thế đâu.”
Trì Thanh nhập số cuối cùng của mật khẩu rồi bước vào nhà, anh nói: “Nhân lúc tôi còn lý trí, mau biến mất khỏi mắt tôi đi.”
Đối với Trì Thanh mà nói, thì đây chỉ là cảnh cáo miệng, để Giải Lâm còn nguyên vẹn chân tay mà quay về là đã rất không phù hợp với tác phong của anh rồi. Với lại số lần Giải Lâm xảy ra ngoại lệ ở chỗ anh càng ngày càng nhiều, ví dụ như lúc đối diện với Giải Lâm vừa rồi thì  sao lại có thể để cho hắn đến gần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play