Cả giới hào môn trực tiếp chấn động.

Trước mắt bao người, trước mặt phóng viên truyền thông, Kỳ thiếu gia giải vây cho vị hôn thê trước mặt mọi người?!

Thậm chí lộ ra thất thố chưa từng có!

Trong mắt người có tâm, Kỳ Xán như vậy, có thể nói rõ tinh thần của anh xuất hiện thất thường.

Nhưng trong mắt đám người Thời Tinh Tinh —— cảm giác bạo ngược lạnh lùng kia, một cái chớp mắt không giận tự uy kia, lại có cảm giác an toàn như vậy, tràn ngập mị lực như vậy!

Thời Tinh Tinh hoàn toàn choáng váng, làm sao có thể, chuyện này làm sao có thể?

Kỳ đại thiếu lại chủ động chắn trước người câm kia, làm cho tất cả mọi người câm miệng! Khí độ như vậy, làm cho người ta động tâm như thế!

Mấy thiên kim chờ chế giễu đều nhất thời chua xót, cà phê vừa uống xong trở nên chua, may mắn là có lẽ lúc này Thời Tinh Tinh càng khó chịu hơn so với bọn họ.

"Tinh Tinh, mình thật sự đau lòng cho cậu."

"Tính cách của cậu vừa tốt, lại có tài hoa, vốn dĩ tất cả nên thuộc về cậu!"

Tay Thời Tinh Tinh bưng cốc cà phê hơi dùng sức, đúng vậy, vốn dĩ đám hỏi giữa Thời gia và Kỳ thị nên là của cô ta mới đúng? Cô mới là người thích hợp với Kỳ đại thiếu hơn.

Thời Tinh Tinh nhìn bóng lưng Kỳ đại thiếu và Thời Thính đi vào cao ốc.

Chẳng lẽ cuộc hôn nhân này cứ như vậy mà định ra sao?

Không, không được.

Còn có triển lãm nghệ thuật mà cô ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Tập đoàn Kỳ thị đầu tư tổ chức, đến lúc đó Kỳ đại thiếu gia cũng sẽ tham gia.

Cô ta không chỉ muốn cho tất cả mọi người biết, Thời Thính là một người câm.

Càng muốn cho mọi người rõ ràng, chênh lệch giữa cô và mình tuyệt không chỉ có chuyện câm mà thôi!

Thời Thính ngơ ngác đi theo phía sau Kỳ Xán, đi vào tòa nhà Kỳ thị.

Ỷ vào anh ở phía trước không nhìn thấy, biểu tình trên khuôn mặt nhỏ nhắn biến hóa khó lường.

—— Không phải chứ, người đàn ông này làm sao vậy?

—— Điên rồi sao, vừa rồi đột nhiên phát điên?

—— Nhưng vẫn chưa bị hạ độc mà?

"... " Kỳ Xán đi ở phía trước, sắc mặt không chút thay đổi.

Tất nhiên là anh không bị đầu độc.

Anh chỉ là…

Không thể xác định được rốt cuộc đó là giọng nói của cô, hay là của mình.

Trên đường tới, Kỳ Xán có một chút suy đoán mơ hồ, làm cho nội tâm kiên cố không thể phá vỡ của anh sinh ra một tia dao động, nhưng bị anh mạnh mẽ đè xuống.

Người cầm quyền như Kỳ Xán, đứng trên cao đã lâu, lại trời sinh hay ngờ vực vô căn cứ, không thấy quan tài thật, anh sẽ không tin thần kinh của mình xảy ra vấn đề.

Tóm lại, mặc kệ tình huống hiện tại là như thế nào, anh phải đối mặt với tất cả lãnh đạo và thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn, thúc đẩy dự án quan trọng. Chuyện này không thể xảy ra sai lầm gì.

Kỳ Xán sải bước, thầm nghĩ nhanh chóng dàn xếp ổn thỏa, thật không khéo, đụng phải mẹ kế ăn diện lộng lẫy cùng em trai kế.

"A Xán." Quý phụ nhân ăn mặc tinh xảo tươi cười đi tới.

Hạng Vãn Uyển, mẹ kế của Kỳ Xán, chính xác mà nói, là dì út của Kỳ Xán. Khi mẹ anh qua đời mấy tháng, Hạng Vãn Uyển đã gả cho cha anh, mà khi đó, bà ta đã mang thai em kế Kỳ Thụy của anh. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Kỳ Xán khinh thường mỗi người ở đây.

Kỳ Thụy đi theo phía sau mẹ mình, bộ dạng của anh ta và Kỳ Xán chỉ có một phần tương tự, nhưng bởi vì không cao bằng Kỳ Xán, hơn nữa có tính tình công tử ca, thoạt nhìn héo rút rất nhiều so với Kỳ Xán.

Từ trước đến nay Kỳ Xán coi mẹ con bọn họ như là người chết, mang theo Thời Thính rời đi.

"Anh cả, nghe nói vừa rồi anh nổi đóa ở bên ngoài?" Vẻ mặt Kỳ Thụy cà lơ phất phơ, hả hê khi người gặp họa, "Cái này không giống anh."

Từ trước đến nay người anh trai này không hiện vui buồn trên mặt, chẳng lẽ thật giống như bên ngoài đồn đãi? Vụ tai nạn năm đó......

Vẻ mặt Kỳ Xán hờ hững, rốt cục cũng cho anh ta một ánh mắt.

"Tôi không giống cậu, nói một câu trên hội đồng quản trị cũng có thể run rẩy đến không khống chế được."

Trợ lý Thẩm đúng lúc che miệng, tỏ vẻ cười nhạo.

Kỳ Thụy nhất thời thẹn quá hóa giận: "Anh!"

Cứ chờ lát nữa họp hội đồng quản trị đi, anh ta đã sớm chuẩn bị tốt, lúc này đây anh ta muốn đột phá Kỳ Xán!

Hạng Vãn Uyển không thể ngồi nhìn con trai bị trào phúng, ánh mắt của bà ta chuyển sang nhìn Thời Thính, mang theo một tia tìm tòi nghiên cứu, "Ơ, đây là cô gái A Xán đính hôn đi, sao gặp người khác mà không nói một lời nào vậy?"

Thời Thính quét mắt nhìn bà ta một cái.

Hai người này, bia đỡ đạn trong bia đỡ đạn, còn bia đỡ đạn hơn so với cô.

Cô cũng không để ý tới người khác giống như Kỳ đại thiếu gia, Hạng Vãn Uyển và Kỳ Thụy có chút không nhịn được, tiến lên một bước, "Hỏi cô đấy? Điếc sao?"

Kỳ Xán mở miệng: "Hai người là cái thá gì, cũng muốn cô ấy trả lời?"

Tiếng nói vừa dứt, cả tầng lầu đều yên tĩnh.

Trợ lý và vệ sĩ phía sau lại liếc nhau.

Đây, sao có thể không phải là yêu?

Kỳ Xán lập tức mang theo Thời Thính, lướt qua bọn họ rời đi.

Đây là lần thứ hai Thời Thính bị anh chặn lời trong hôm nay, vẻ mặt nghi hoặc.

—— Sao đột nhiên hôm nay anh ta giống đàn ông vậy?

Huyệt thái dương của Kỳ Xán nhảy dựng lên.

Cái gì gọi là hôm nay anh giống như đàn ông?

—— Ai không đúng không đúng, để mình nghĩ lại một chút.

—— Vừa rồi ngoài cửa có người bảo mình nói chuyện, anh ta cản, hiện tại bọn họ hỏi mình, anh ta cũng cản, ồ mình hiểu rồi.

—— Anh ta không muốn cho người khác biết mình không thể nói chuyện, như vậy người có tâm sẽ đoán được anh ta cần yên tĩnh, tiến tới phát hiện anh ta suy nhược thần kinh! Phát hiện tinh thần của anh ta có vấn đề! Thì ra là thế, vô cùng hợp lý.

Kỳ Xán: "......"

Vừa rồi anh không nghĩ như vậy, nhưng mà hiện tại đúng là nghĩ như vậy.

Tổng giám đốc một đường đưa người đến phòng nghỉ bên cạnh văn phòng tổng giám đốc, sắc mặt lạnh lùng dặn dò trợ lý bên cạnh.

"Cho cô ấy xem phim hoạt hình, bảo cô ấy im lặng."

"Nếu không xem thì để cho cô ấy ngủ."

Trợ lý gật đầu, "Vâng."

Nói xong, Kỳ Xán liếc mắt nhìn Thời Thính một cách sâu sắc phức tạp.

Không thể nói rõ là trấn an cô, hay là trấn an đầu óc của anh.

Sau đó xoay người, dưới sự vây quanh của nhóm trợ lý cùng vệ sĩ, đi về phía phòng họp.

Người đàn ông này thật sự là khác thường.

Có lẽ bệnh thần kinh chính là ủ rũ bất bình thường như vậy?

Thời Thính xem phim hoạt hình một hồi, ngáp một cái.

Cái này không được rồi.

Có lẽ điều chỉnh khi đạt được số nguyên mười nghìn câu không rõ ràng lắm, cô phải nhanh chóng đánh sâu vào giai đoạn tiếp theo xem sao.

Khoảng cách từ một vạn đến mười vạn không tính là xa, nhưng khoảng cách từ mười vạn đến một trăm vạn, giống như lạch trời!

Ở tuổi này, làm sao cô có thể ngủ được!

Thời Thính suy nghĩ một chút, quyết định đọc to một ít kích thích ở trong lòng.

Vừa lúc <<Cố chấp mãnh liệt yêu: Tổng tài Lang tính anh điên rồi>> đã sắp đến đại kết cục.

Anh trai tổng giám đốc phải đối mặt với sự nghi ngờ của mọi người, đứng vững trước áp lực, loại bỏ muôn vàn khó khăn, hoàn thành hạng mục lớn, chân chính trở thành người đàn ông quấy phá mạch máu kinh tế toàn cầu.

—— Con ngươi khát máu của tổng giám đốc nhìn toàn bộ phòng hội nghị, đây là vương quốc của anh, anh muốn thúc đẩy tất cả! ( truyện trên app T Y T )

Đẹp trai quá!

Hôm nay cô phải đọc xong!

Trong phòng họp tầng cao nhất của tập đoàn, không khí lạnh lẽo.

Tổng giám đốc trẻ tuổi ngồi ở vị trí chủ vị trống quanh năm.

Đáy mắt anh đỏ tươi, quét qua toàn bộ hiện trường.

Bốn phía bàn tròn rộng rãi là tất cả nhân vật trung tâm của vương quốc thương mại khổng lồ này, Hạng Vãn Uyển và Kỳ Thụy cũng có mặt.

Ông cụ Kỳ đã nhường ngôi, cha của Kỳ đại thiếu gia lại không dám tham dự, dù sao mỗi lần lộ diện đều bị Kỳ Xán chèn ép không ngóc đầu lên được, cho nên lần này cho dù Hạng Vãn Uyển ầm ĩ thế nào ông ta cũng không tới.

Vậy cũng chỉ có thể dựa vào hai mẹ con bọn họ tự mình cố gắng!

Tuy rằng hai người bọn họ chỉ có thể ngồi ở góc, nhưng trong tay bọn họ thu được một ít tin tức có lợi. Chỉ cần có thể tăng thêm một ít lực cản cho hạng mục của Kỳ Xán, bọn họ liền thắng.

Vì thế khi quá trình dự án tiến vào thảo luận cuối cùng, phần lớn mọi người đều ủng hộ quyết sách của Kỳ thiếu gia, đột nhiên Kỳ Thụy đứng lên.

"Chờ một chút."

Dù sao cũng là con ruột của lão Kỳ tổng, trong tay Kỳ Thụy cũng có một ít cổ phần, anh ta có tư cách lên tiếng.

Sắc mặt Kỳ Xán vẫn không chút thay đổi, ngồi ở vị trí chủ vị.

Hai tai anh lắng nghe âm thanh ở đây.

Đầu óc thì nghe một âm thanh khác.

Rất kỳ quái, vậy mà tương hợp với cảnh tượng trước mắt, giống như là phân liệt ra từ trong đầu anh.

"Tôi có ý kiến bất đồng." Kỳ Thụy nói.

—— Ồ, tổng giám đốc cười lạnh một tiếng, "Tôi liền biết, sẽ có người không phục."

"Tôi cho rằng, một người tập quyền không thể dẫn dắt công ty đi tới tương lai, những năm này anh trai tôi làm ra không ít thành tích, nhưng có lẽ mọi người không biết...

—— Có thủ đoạn gì, phóng ngựa lại đây đi.

"Người như vậy thật sự có thể vĩnh viễn đưa ra phán đoán chính xác, có thể dẫn dắt Kỳ thị đi tới tương lai sao?"

—— Ừm! Tôi điên rồi!

—— Anh khàn cả giọng mà nói: "Nhưng trong lòng tôi, lợi ích của tập đoàn cùng lợi ích gia tộc vĩnh viễn là thứ mà tôi thề sống chết bảo vệ! Đây, chính là huyết mạch của sói trong người tôi!

"Cho nên tôi đề nghị, nhất định hội đồng quản trị phải thận trọng suy nghĩ hạng mục mà tổng giám đốc Kỳ dốc sức thúc đẩy, phải xem xét trạng thái tinh thần của anh ta mà suy tính!"

—— Ồ, nếu thật sự nghe theo ý kiến thiểu năng của mấy người, tập đoàn của tôi đã sớm xong đời rồi.

—— Chỉ có tôi, mới có thể dẫn dắt tương lai, tôi muốn mang theo người yêu của tôi, tất cả của tôi, gia tộc của tôi, danh dự của tôi, đi lên đỉnh cao của thế giới.

Kỳ Thụy dương dương đắc ý nói xong, chỉ chờ xem Kỳ Xán kết thúc như thế nào.

Người anh cả thông minh hơn người kia, những năm này ngàn giấu vạn giấu, nhất định không nghĩ tới bọn họ lại biết chuyện tinh thần của anh có vấn đề?

Trên vị trí chính, Kỳ Xán vẫn trầm tĩnh ngồi.

Nếu như là một ngày trước, anh sẽ không thừa nhận tinh thần của mình có vấn đề.

Nhưng giờ phút này, âm thanh trong đầu, mỗi một câu đều đáp lại tình huống chân thật mà anh đang đối mặt.

Mà hôm nay, cho dù anh và Thời Thính cách nhau bao xa, âm thanh này đều đi theo anh, như là thật sự phát sinh từ trong đầu anh......

Tất cả mọi thứ, kết hợp lại với nhau.

"…"

Rốt cục Kỳ Xán trầm mặc.

Anh rơi vào một sự im lặng thực sự, trầm mặc trong thời gian dài.

Đây thật sự là những gì anh nghĩ?

Kỳ đại thiếu gia không nói lời nào, cả phòng họp cũng rơi vào trạng thái áp lực cao.

Có một số người, chỉ cần anh không nói một lời, khí tràng của anh, thành tích trước kia của anh, tài phú cùng địa vị anh gánh vác, sẽ giống như một ngọn núi đè ép khiến cho người khác không thở nổi.

Ví dụ như —— làm cho Kỳ Thụy vừa rồi còn dương dương đắc ý sụp đổ từng chút một.

Thậm chí trong trầm mặc như vậy, anh ta bắt đầu hoài nghi, có phải vừa rồi mình nói cái gì sai hay không?

Chẳng lẽ Kỳ Xán lại nhìn thấu mình?

Chẳng lẽ trong mắt anh, mình lại trở thành thứ vô dụng?

Kỳ Thụy run rẩy, anh ta muốn khống chế, nhưng anh ta lại không thể khống chế tay và chân của mình được!

Rất lâu sau đó.

Cuối cùng Kỳ Xán cũng động.

Anh cười khẽ một tiếng, "Ha."

Sau một hồi trầm mặc áp lực, chỉ nhẹ nhàng một tiếng, cả người Kỳ Thụy liền phá vỡ phòng ngự!

Anh ta khinh thường mình, anh ta vẫn khinh thường mình!

Căn bản anh ta không có để lời nói của mình trong lòng!

Kỳ Thụy chịu không nổi loại tình cảnh bị mọi người coi là đồ thiểu năng, cả người suy đổ chạy ra ngoài.

"Thụy Thụy!" Hạng Vãn Uyển không cam lòng nhìn Kỳ Xán, vội vàng đuổi theo.

Các cổ đông còn lại đưa mắt nhìn nhau, tự nhiên không ai phủ nhận quyết sách của Kỳ đại thiếu, dù sao lợi nhuận trên tổng hợp phân tích số liệu cực kỳ khổng lồ, mà nhiều năm như vậy, ánh mắt và chiến tích thương mại của Kỳ đại thiếu rõ như ban ngày.

Bỏ phiếu biểu quyết.

Dự án được thông qua.

Kỳ Xán nhẹ nhàng lui về phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi trước cửa sổ sát đất tầng hai mươi tám.

... Mẹ nó.

Trách oan cô.

Tất cả đều là ảo giác của anh.

Bên kia.

Phòng nghỉ.

Thời Thính đã đọc xong sách điện tử.

Đây thật sự là một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo sảng khoái đầm đìa!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play