Trong bóng đêm, một chiếc xe sang trọng chống đạn vững vàng chạy vào trang viên Kỳ thị.

Vài tên vệ sĩ áo đen được huấn luyện nghiêm chỉnh vây quanh bốn phía, sau khi xác nhận an toàn mới mở cửa xe. Bên trong cửa xe, một cái chân dài được bọc quần tây màu xám chì chậm rãi bước ra, tiếp theo, là một khuôn mặt anh tuấn trắng như tuyết, khi đứng thẳng thân hình thon dài cao ngất khí chất tự phụ.

Ngoại trừ màu xanh nhạt nơi đáy mắt, có thể nói là người đàn ông này vô cùng hoàn mỹ.

Đây chính là người cầm quyền trẻ tuổi nhất của tập đoàn Kỳ thị, đại thiếu gia Kỳ Xán, tồn tại thần bí nhất của cả thành phố A.

Trợ lý lập tức tiến lên đón, anh ta duy trì âm thanh khoảng 30 đề - xi - ben, tốc độ nói hòa hoãn. Đêm qua tốc độ gió vượt quá 5m/s, hình như tổng giám đốc nghỉ ngơi không tốt.

"Tổng giám đốc, đã sắp xếp xong xuôi, mười phút sau chính thức bắt đầu nghi thức đính hôn."

Kỳ Xán thiếu hứng thú, hai mắt cụp xuống, giơ tay xoa xoa nếp nhăn giữa lông mày, "Ừm."

Trợ lý Thẩm hạ giọng tiếp tục báo cáo: "Đã kiểm tra an ninh và ghi chép của khách mời, thiết bị phòng hộ của phòng tiệc cũng đã hoàn thành. Hôm nay bác sĩ Bạch cũng gửi lời chúc tới ...... Nhân tiện nhắc nhở anh đã lâu không đi làm đánh giá tinh thần, đề nghị tốt nhất anh nên đi một lần trước khi kết hôn."

Chỉ có những tâm phúc như bọn họ biết, sự cố ngoài ý muốn nhiều năm trước đã để lại tổn thương thần kinh không thể nghịch chuyển cho Kỳ đại thiếu gia, từ nay về sau cần sự yên tĩnh cực độ. Sau đó Kỳ đại thiếu gia tiến hành thanh lọc người bên cạnh một lần, từ đó về sau hệ thống an ninh cực kỳ nghiêm khắc, toàn bộ người hầu Kỳ gia đều câm miệng làm việc, trợ lý vệ sĩ im lặng quanh năm, nấc cụt đánh rắm cũng đều không dám, chỉ sợ quấy nhiễu thần kinh của Kỳ đại thiếu gia.

Đây cũng là lý do tại sao Kỳ thiếu gia lại lựa chọn người kia trong đám đối tượng kết hôn.

Lúc này bọn họ vừa vặn đi tới dưới lầu biệt thự, xuyên thấu qua cửa sổ lầu ba, Kỳ Xán thấy được bóng dáng tinh tế an tĩnh kia. Giống như một vật trang trí vĩnh viễn không phát ra âm thanh, yên lặng chờ đợi anh.

Người câm. Thời Thính.

Cô là con gái mấy năm trước nhà họ Thời tìm về từ vùng núi, vốn dĩ sống trong hoàn cảnh hoang dã đã lâu, năm ấy trở về còn ngoài ý muốn mất giọng, từ đó về sau cả người cô đều trở nên tự bế an tĩnh, không biết mỗi ngày đều ở trong phòng làm gì. Theo đánh giá của người nhà họ Thời, đứa con gái này chỉ có bề ngoài là di truyền từ bọn họ, bên trong trống rỗng thô ráp, cho nên, chủ ý của bọn họ là hy vọng em gái Thời Thính là Thời Tinh Tinh, từ nhỏ đã lớn lên ở hào môn đến kết hôn với Kỳ gia.

Nhưng Kỳ Xán không thèm để ý.

Cô không thú vị, vô năng. Nhưng yên tĩnh, an toàn. Đó chính là giá trị lớn nhất.

Đây không phải là một cuộc hôn nhân cần phải giao lưu.

Kỳ Xán hờ hững thu hồi ánh mắt, bước chân không ngừng, khí thế lạnh lùng trầm ổn.

Trải qua vài năm bí mật điều trị tâm thần, trạng thái tinh thần của anh đã rất ổn định, đã lâu không cần uống thuốc.

Chờ sau lần đính hôn này, lại càng không ai có thể thúc giục quấy nhiễu anh.

"Nói với bác sĩ Bạch, không cần lo lắng."

Trợ lý Thẩm vội gật đầu đồng ý, "Vâng!"

Thật ra bác sĩ Bạch còn nói, rối loạn chức năng thần kinh, nếu như lâu dài không can thiệp, có thể dẫn đến nhiều hậu quả hơn, ví dụ như chứng hoang tưởng bị hại chuyển biến xấu, thậm chí xuất hiện ảo giác...

Nhưng mà hiện tại với trạng thái đỉnh cao của Kỳ đại thiếu, hơn phân nửa là không thể nào!

Mà lúc này, trong phòng lầu ba.

Thời Thính trầm mặc đinh tai nhức óc.

Ngay tại vừa rồi, mười phút trước khi bắt đầu nghi thức đính hôn, cô thức tỉnh nhìn thấy chính mình trong tương lai.

Ngày đầu tiên tiến vào Kỳ gia, đã có một âm thanh nói cho cô biết: "Thật ra cô là bia đỡ đạn bị câm, cả đời chỉ có một câu thoại."

"Nhưng không sao, chỉ cần trong lòng nói đủ một trăm triệu câu, sẽ có thể chữa khỏi bệnh mất giọng."

"0/100000000, mỗi khi độ hoàn thành có số nguyên lớn, cốt truyện sẽ bị lệch theo hướng có lợi cho cô."

Lúc đầu Thời Thính cũng không tin chuỗi con số xuất hiện trước mắt kia, nhưng ngay khi cô trốn trong phòng vẽ tranh lẩm bẩm đến 1000 câu, đột nhiên có thể nhìn thấy rất nhiều nội dung cốt truyện.

Thì ra đối tượng đám hỏi của cô, vị tổng giám đốc bá đạo cao cấp kia, là bởi vì thần kinh bị hao tổn cần an tĩnh nên mới chọn cô làm vị hôn thê. Nhưng mà đây cũng không phải là tệ nhất, tệ nhất nhất chính là ở lần đính hôn này, Kỳ Xán sẽ bị người ta âm thầm hạ thuốc độc thần kinh, từ nay về sau chậm rãi phát tác biến thành bệnh thần kinh thật sự!

Nhưng bởi vì bản thân anh có tiền sử bệnh thần kinh, sau khi trúng độc, triệu chứng giống như là bệnh cũ tái phát, chờ thời điểm Kỳ Xán phát hiện thật ra là trúng độc -- đã muộn! Mà đại boss đứng phía sau màn thao túng tất cả có tâm cơ thâm trầm như vậy, đương nhiên sẽ vẫn giấu đến đại kết cục, vậy người thích hợp nhất để đẩy ra làm người chịu tội thay cho giai đoạn trước là ai ——?

Còn ai nữa?

Đương nhiên là cô bé câm này rồi.

Một cái nồi đen úp xuống, ngay cả giải thích Thời Thính cũng không thể giải thích ra tiếng, cũng không ai nguyện ý xem ngôn ngữ ký hiệu —— cuối cùng, cô bị ấn đầu thành hung thủ hại Kỳ đại thiếu gia, vào ban đêm bệnh tâm thần của Kỳ Xán hoàn toàn phát tác, bị anh tự tay giết chết trả thù! - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Thời Thính chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Bệnh thần kinh, thật con mẹ nó bệnh thần kinh......

Quả nhiên cô là một pháo hôi không có nhân quyền!

Hiện tại Thời Thính giống như một ngọn núi lửa yên tĩnh xinh đẹp, bề ngoài gió êm sóng lặng, bên trong tùy thời phun trào. Cô run rẩy lấy một viên kẹo nhuận hầu từ trong hộp nhỏ luôn mang theo, nhét vào trong miệng, khi vị bạc hà quen thuộc thấm lạnh tan ở cổ họng, rốt cục cũng chậm rãi tỉnh táo lại.

Nếu nhiệm vụ của chuỗi con số đó là thật, hiện tại số nguyên đầu tiên là 1000, đúng là nội dung cốt truyện đã xảy ra lệch hướng có lợi cho cô, cho cô tin tức quan trọng.

Vậy số nguyên tiếp theo là 10.000, nó sẽ mang lại cho cô cái gì?

Có thể ...... để cho cô nói được một chút hay không?

Hoặc là có thể bị nghe thấy?

Mấy năm nay bị mất giọng ngoài ý muốn, khi cô bị chẩn đoán chính xác là không thể chữa khỏi, Thời gia đã sớm từ bỏ cô, nhưng Thời Thính chưa từng từ bỏ chính mình, cho dù châm cứu Đông y, uống thuốc Tây y, tư vấn tâm lý khoa tâm thần cũng đều không có hiệu quả, mỗi ngày cô vẫn ăn kẹo nhuận hầu, uống Bàn đại hải, chờ đợi ngày có thể phát ra âm thanh lần nữa.

*Bàn đại hải: Là loại thuốc có tác dụng thanh nhiệt, dưỡng phổi, làm dịu cổ họng, làm ẩm ruột và nhuận tràng.

Mà hiện tại, hy vọng xuất hiện. Trong lòng Thời Thính nóng lên, lập tức bắt đầu tự hỏi làm thế nào để nhanh chóng tăng thêm tiếng lòng.

Vốn dĩ những năm này cô chỉ có thể tự mình đối thoại, có rất nhiều loại phương pháp.

Ví dụ như có thể đọc tiểu thuyết bá đạo tổng tài cẩu huyết không có não, hoặc là sáng trưa chiều tối sẽ nói mấy câu ngắn gọn nhục mạ Kỳ Xán, hoặc là dùng từ cảm thán thành câu, tùy thời thét chói tai tùy thời nổ đùng.

Nhưng hiện tại, thời gian không nhiều lắm, cô còn thiếu chín ngàn câu, phải dùng phương pháp ngắn gọn nhất!

—— Giàu mạnh! Dân chủ! Văn minh! Hòa hợp! Tự do! Bình đẳng!

Thời điểm trong lòng Thời Thính điên cuồng đọc đến câu 4905, cửa phòng bị đẩy ra.

Tiếng giày da đắt tiền ma sát với thảm trải sàn vang lên, cô ngẩng đầu, đụng vào cặp đồng tử đen nhánh lạnh như băng kia.

Kỳ Xán đến rồi.

Không được, còn thiếu năm ngàn câu.

Nghi thức đính hôn lập tức bắt đầu, phía sau tổng giám đốc là bảy tám vệ sĩ cùng trợ lý, anh đứng ở giữa một đám người áo đen, tự phụ lại lạnh nhạt —— không nhìn ra chút bộ dáng sau này sẽ phát bệnh.

Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Kỳ Xán, lập tức kích hoạt ký ức cuối cùng của đêm đó.

Vào buổi tối cô bị kết án thành hung thủ đầu độc —— trong phòng tối tăm, người đàn ông cúi người, cơ bắp căng thẳng, gân xanh trên cánh tay nổi lên. Mái tóc đen của anh rối bù, dưới lông mày thâm thúy là đôi mắt đen nhánh tràn ra màu đỏ sậm điên cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm vào trên người cô.

"Có phải cô không?... Có phải cô không......"

"Cô nói đi. Thời Thính, nói đi!"

Đương nhiên người câm không thể nói ra lời!

Nhưng mà Kỳ Xán đã hoàn toàn điên loạn, thần kinh thác loạn, cô phải cõng cái nồi này rồi nhận hết tra tấn! Bị đè nén tới cực điểm! Cuối cùng nhận hết khuất nhục mà nặn ra một tiếng từ cổ họng "Kỳ Xán!", sau đó -- logout. Thật vất vả mới khôi phục lại giọng nói, nhưng chỉ có thể nói một câu thoại như vậy, còn là gọi tên của anh!

—— A a a a!

Thời Thính hận không thể ôm đầu, hô to bệnh thần kinh!

Cô nhìn người đàn ông trước mắt, trong lòng tràn đầy lời thơm muốn nói, lại đột nhiên phát hiện con số ở góc trên bên phải đang tăng vọt, không biết tốc độ nhanh hơn bao nhiêu lần so với vừa rồi.

Thời Thính: "...!"

Trong chớp mắt đột nhiên cô ý thức được —— cảm xúc, cảm xúc kịch liệt sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tăng trưởng tiếng lòng, thời điểm cảm xúc chân thật của cô phập phồng thật lớn, gần như là gấp mười lần. Năm ngàn câu nói là không thành vấn đề, nhất định nội dung cốt truyện có thể trở nên có lợi cho cô. Thậm chí về sau cũng có thể đạt tới một trăm triệu câu.

Kỳ Xán thấy sau khi người câm nhìn thấy mình thì ánh mắt liền sáng lên, nhíu mày.

Anh không hy vọng Thời Thính sinh ra tình cảm dư thừa gì đối với anh.

Trợ lý Thẩm đúng lúc tiến lên, thấp giọng nói, "Phu nhân, mời bên này."

Thời Thính gật gật đầu, lại biến thành một cô bé điềm đạm nho nhã. Từ giờ khắc này trở đi, người câm sẽ hoàn toàn thong dong.

Cô hòa ái nhìn cái ót của tên bệnh thần kinh phía trước.

Cô trầm mặc, đinh tai nhức óc.

Cô cởi mở, lặng ngắt như tờ.

Trong phòng tiệc, các nhân vật nổi tiếng tụ tập ở đây, đều đang kiễng chân chờ Kỳ Xán lộ diện.

Xuyên qua hành lang dài, Kỳ Xán đi tới cửa, người câm đi theo bên cạnh cũng an phận.

Hôm nay có người ngoài tiến vào Kỳ gia, phòng tiệc đã bị đội ngũ an ninh trên dưới trăm người bao vây, khắp nơi đều có camera giám sát không góc chết, biện pháp an toàn cực kỳ đầy đủ.

Khoa trương nhất chính là, khi cửa được đẩy ra, chỉ thấy trên thảm đỏ tạm thời dựng lên lối đi được thủy tinh cách âm bao kín, nối liền với sân khấu chính, ngăn cách những vị khách hào môn khác.

Kỳ Xán đứng ở bên trong, chỉ nhìn thấy người bên ngoài, không thể nghe thấy âm thanh của bọn họ.

Đây là biện pháp do nhóm trợ lý nghĩ ra, vừa có thể tránh cho người ngoài đột nhiên lên tiếng quấy nhiễu thần kinh Kỳ đại thiếu, lại có thể tiến thêm một bước bảo đảm an toàn cho Kỳ đại thiếu.

Thiết kế bệnh thần kinh như vậy, mọi người hào môn làm như không thấy, tất cả đều kích động hưng phấn. ( truyện đăng trên app TᎽT )

"Đến rồi đến rồi! Thật sự là Kỳ thiếu gia!"

"Đã nhiều năm tôi không có tận mắt nhìn thấy anh ấy!"

"A a a thật kích động!"

Từ mấy năm trước, Kỳ Xán đã rất ít xuất hiện trong tầm mắt công chúng, nhưng phàm là có đôi câu vài lời của Kỳ Xán xuất hiện, đều bị toàn bộ giới hào môn thành phố A chạy theo như vịt. Vài năm trôi qua, cổ phần của tập đoàn Kỳ thị đã hoàn toàn do Kỳ thiếu gia khống chế, sắp tới còn dẫn dắt tập đoàn ký kết hạng mục 10 tỷ tiếp theo. Anh chính là người mà đầu óc, bề ngoài, thủ đoạn, tất cả đều có.

Bạn bè thân thích của hai nhà Kỳ gia, Thời gia đứng ở phía trước.

Vốn dĩ Thời Tinh Tinh ngầm mang theo ý cười chờ Kỳ đại thiếu gia mang theo chị gái câm điếc của mình đi tới, nhưng khi quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt thong dong yên tĩnh kia, rõ ràng cô ta sửng sốt.

Toàn bộ hội trường cũng yên tĩnh.

Người bên cạnh Kỳ đại thiếu? Đó không phải là cái hồ lô không ra khỏi cửa của Thời gia kia sao? Cô, cô lại đẹp như vậy?

Vốn dĩ Thời Thính có một đôi mắt cực kỳ xinh đẹp, tuy rằng cái miệng không dùng được, nhưng bộ dáng lại vô cùng tốt. Chỉ là trước kia cô luôn cụp mắt, mím môi. Nhưng khi người câm không hề bởi vì không trọn vẹn mà tự ti, đôi mắt to tròn kia, đôi môi xinh đẹp đẫy đà, đều có nhan sắc sinh động.

Thời Thính không hề để ý những nhân sĩ thượng lưu này nhìn chăm chú, đi theo sau Kỳ Xán vài bước đứng trên sân khấu, bộ dáng cực kỳ lạnh nhạt.

Thời Tinh Tinh đứng dưới sân khấu nhìn đến ánh mắt tối sầm, giả bộ.

Cô chị gái này, nhiều năm như vậy chưa từng gặp người, cho nên tất cả mọi người đều không biết kỳ thật cô là một người câm. Cha mẹ lo lắng bên ngoài nói bọn họ vừa đón con gái về liền làm cho con gái mất giọng, cho nên mấy năm nay cũng chưa từng nhắc tới với bên ngoài. Cho nên Thời Thính dựa vào loại biểu hiện giả dối lạnh lùng không thích nói chuyện này, làm bộ mình là người bình thường, nhất định hiện tại Kỳ đại thiếu cũng không hay biết gì!

Quả nhiên, khi trợ lý bưng khay đưa champagne cho hai người, Thời Thính không nói một lời, vừa không đưa tay đón, cũng không chủ động đưa cho Kỳ thiếu gia —— rõ ràng là không muốn có cơ hội mở miệng nói chuyện trước mặt mọi người, lộ ra dấu vết.

Hai tay Thời Thính rủ xuống, biểu thị cơ bắp mình vô lực.

Bởi vì đột nhiên cô nhớ tới, vốn dĩ cô đúng là chủ động đi cầm ly champagne đưa cho Kỳ Xán, chủ ý là biểu thị một chút lễ tiết ở trước mặt người khác, lại không nghĩ tới hành động nho nhỏ này trở thành nhược điểm sau này của cô, trọng điểm bị bôi nhọ —— chính là bởi vì Kỳ đại thiếu uống champagne cô đưa cho anh nên mới trúng độc, nhất định là cô động tay động chân hại anh!

Thời Thính càng nghĩ càng cảm thấy nội dung cốt truyện có bệnh, ai sẽ hạ độc trước mặt mọi người chứ?

Sau khi anh trúng độc, có phải chỉ số thông minh cũng cùng nhau về 0 hay không? Không thể tìm người trả thù tra tấn sao?

—— 9999/100000000.

Kỳ Xán rũ mắt, vừa lúc nhìn thấy hai mắt người câm phát sáng, xem ra là quá mức kích động đối với lễ đính hôn.

Anh nhíu mày, tự mình vươn tay, cầm lấy ly champagne.

Đây là lần thứ hai Kỳ Xán trở lại tầm nhìn của công chúng trong vài năm qua.

Đính hôn không phải trọng điểm, đối tượng đính hôn lại càng không phải. Tác dụng duy nhất của nghi thức này đối với anh, chính là tuyên bố thời đại của anh đã đến. Người ở chỗ tối rình rập, nhiều năm trước đến nay vẫn đang nhìn chằm chằm, muốn lần nữa nhìn anh vỡ vụn, nhìn anh sụp đổ --

Đều không có khả năng.

Kỳ Xán giơ ly rượu lên nhìn những nhân vật nổi tiếng trong bữa tiệc. Thế giới tinh thần của anh, đã được củng cố và trở nên cường đại.

Thời Thính nhìn con số, đầu óc ngừng lại, từ ái mà nhìn một màn này.

Tốt lắm, đời này cô tuyệt đối không có khả năng logout qua loa như vậy, Kỳ Xán phát bệnh nổi điên có quan hệ gì với cô? Cô phải đợi đến khi mở miệng lần nữa, đợi đến khi có người trên thế giới này có thể nghe thấy lời cô nói lần nữa ——

Bang, 10000100000000

Ly champagne của Kỳ Xán dán lên miệng anh, rượu sắp vào miệng. Nhưng ngay tại một khắc kia, đột nhiên một âm thanh rõ ràng truyền vào trong tai.

—— Cho nên rốt cuộc là ai hạ độc Kỳ Xán?

Tay Kỳ Xán đột nhiên dừng lại.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, là giọng nói của ai.

Ảo giác?

Nhưng âm thanh kia vẫn chưa dừng lại.

—— Loại độc này không màu không vị, làm cho người ta khó có thể phát hiện, hơn nữa là thời gian dài chậm rãi gia tăng liều lượng, từ từ phá hủy hệ thần kinh trung ương, cuối cùng làm cho người ta hoàn toàn biến thành bệnh thần kinh ... Hẳn là không phải người bình thường có thể làm được. Chắc chắn người hạ độc có thâm cừu đại hận với Kỳ Xán, hoặc là có gút mắc lợi ích gì!

Cả phòng tiệc đều đang chờ động tác của Kỳ Xán, nhưng anh lại hoàn toàn cứng đờ.

Trong lối đi cách âm này vô cùng yên tĩnh, chỉ có mấy người thân tín của anh. Nhưng âm thanh đột nhiên xuất hiện này, không phải xuất phát từ bất kỳ một người nào trong bọn họ.

Qua vài giây, Kỳ Xán mới chậm rãi nghiêng đầu, nhìn về phía người câm đang cực kỳ an tĩnh kia.

—— Tất nhiên là người hạ độc phạm pháp, nhưng lùi một bước mà nói, Kỳ Xán không sai sao?

Đột nhiên càng lúc huyệt thái dương của Kỳ Xán nhảy càng lợi hại.

Thời Thính nhớ tới thảm trạng cuối cùng của mình, bi thương đi đến, nắm tay dần dần cứng rắn, cuối cùng dồn khí vào đan điền mà bùng nổ:

—— A a a a a a a a a mình muốn xuống tay!

Trong nháy mắt đó, thế giới yên tĩnh an toàn của Kỳ Xán bị sét đánh vào.

Anh giống như bị điện cao thế bắn trúng não, người thẳng tắp ngã về phía sau ——

"Đại thiếu gia?!"

"Tổng giám đốc!!"

Trong nháy mắt trợ lý và vệ sĩ dưới sân khấu vọt ra từ bốn phương tám hướng.

Trong lúc hôn mê hỗn loạn, Kỳ Xán nghe thấy âm thanh kia ngừng thét chói tai, sau đó rất kỳ quái hỏi:

—— Ơ làm sao vậy? Hiện tại đã điên rồi???

Kỳ Xán nhắm mắt lại.

Có vẻ là như vậy.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play